Một vị thầy tâm linh nổi
tiếng đến trước cửa lâu đài của vị vua nọ. Vì Thầy nổi tiếng rồi, nên các người
lính canh không chặn ông lại khi ông đi vào và tiến thẳng đến trước mặt nhà vua
đang ngồi trên ngai vàng.
- Ông muốn gì? Nhà vua hỏi.
- Tôi muốn có một chỗ để ngủ trong cái quán trọ này. Ông ta đáp.
- Nhưng đây không phải là quán trọ, đây là tòa lâu đài của ta . Vua trả lời.
- Xin hỏi bệ hạ rằng ai là sở hữu tòa lâu đài này trước bệ hạ?
- Vua cha ta, Ngài đã chết rồi.
- Và ai là sở hữu trước cha của bệ hạ?
- Ông nội của ta, Ngài cũng đã chết.
- Và cái chỗ này, nơi mà người ta sống một thời gian ngắn rồi dọn đi, như vậy
thì nó không phải là quán trọ sao?
không chỉ là chổ ở của vua, mà là chổ làm việc của người...chổ điều hành quốc gia...! khg phải nhà trọ, nhưng là vua có thể ban cho ông một chổ khác để "nghỉ lưng", nếu vị vui đó có lòng nhân ái
Cuoc doi la nhung quan tro!
ReplyDeleteHay quá chừng cô ơi!
ReplyDeletehànthiênlương
ReplyDeleteĐời là một cõi vô thường
Trăm năm rồi cũng lên đường về xa!
không chỉ là chổ ở của vua, mà là chổ làm việc của người...chổ điều hành quốc gia...! khg phải nhà trọ, nhưng là vua có thể ban cho ông một chổ khác để "nghỉ lưng", nếu vị vui đó có lòng nhân ái
ReplyDeleteLơ mơ ...bị chém dầu hihiiii
Delete