Hình như đời sống của chúng ta đều gắn liền
với những con số.
Khi mới sinh ra đời, nhiều người hỏi đứa bé
mới sinh nặng bao nhiêu ký lô theo kiểu Việt Nam hoặc nặng bao nhiêu
pounds theo kiểu Mỹ.
Rồi đứa bé biết lật, biết trườn, biết bò, biết
nói, biết đi, biết chạy tương hợp với các số tuổi nào đó.
Rồi đứa bé phải đi học lớp
mẫu giáo 1 năm, lớp tiểu học 5 năm, lớp trung học 7 năm, lớp đại học 4
năm hay nhiều năm hơn nữa tuỳ ngành nghề chọn lựa.
Bây giờ đứa bé đã trở thành người vị
thành niên. Cha mẹ phải lo dựng vợ gả chồng cho các cô cậu chứ lị.
Gia đình lúc đầu chỉ có “hai đứa chúng mình thôi nhé” nhưng dần dần được
gia tăng nhân số với những các cô chú bé con ra đời. Bây giờ mỗi
gia đình chỉ mong sinh 2 con mà thôi chứ không dám sinh đủ “chục có đầu 10 hay
12” như gia đình các thế hệ trước với quan niệm “trời sinh trời
dưỡng” vì bây giờ lo cho tụi nhỏ ăn học tới nơi tới chốn cũng mệt
“ná thở” rồi!
Rồi thời gian qua, các cô cậu bé con ngày xưa
trở thành các vị trung niên trên 40 tuổi và trở thành quý cụ cao niên trên 60
tuổi.
Nếu bạn đi làm đủ 10 năm với 40 tín chỉ
(hơn nữa càng tốt) bạn sẽ được hưởng tiền an sinh xã hội (SSA) do chính phủ cấp
cho Bạn dựa vào tiền thuế an sinh xã hội bạn đã đóng cho nhà nước
khi bạn còn đi làm. Số tiền bạn lãnh được nhiều hay ít tùy theo số năm
làm việc và lương bổng nhiều hay ít của bạn trước đây.
Nếu bạn cảm thấy mệt mỏi và thích ngâm
nga câu nói:
“tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc.
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn”
tạm dịch là “nếu biết đủ thì là đủ, biết nhàn
thì là nhàn, đợi đủ biết bao giờ là đủ, đợi nhàn biết bao giờ là nhàn”.
Bạn có thể “treo ấn từ quan, lên non tìm động hoa vàng” nếu bạn muốn hưởng
nhàn.
Lúc đó bạn chỉ được lãnh tiền an sinh xã hội
khoảng 75% so với tiền hưu nếu bạn về hưu đúng tuổi về hưu chính thức của bạn
(66 hay 67 tùy theo năm sinh của bạn). Việc này bạn phải hỏi kỷ lại các
cơ quan an sinh xã hội về việc nghỉ hưu và tiền hưu như thế trước khi
quyết định chứ đừng bắt chước về hưu sớm như người viết, rồi sau này đổ thừa
cho người viết thì than ôi, tội nghiệp cho tôi lắm đấy!
Nếu bạn còn đủ sức khỏe và cần phải tiếp tục
đi làm, thì bạn cứ tiếp tục đi làm cho đến khi đúng tuổi về hưu hoặc đã về hưu
rồi mà vẫn thích đi làm thêm vì ở nhà buồn quá, thì bạn cứ việc đi làm,
vừa được thêm tiền, vừa được đấu hót với bạn bè trong sở. Ở đây là xứ tự
do mà lị, bạn có quyền tự do làm gì cũng được miễn là đừng hại mình hại người
và vi phạm pháp luật là được. Smile!
Một niềm vui khác là khi bạn đúng 65 tuổi và
là công dân Mỹ , dù bạn đã đi làm hay không có đi làm, bạn sẽ được nhà nước ưu
ái gửi đến bạn một thẻ Medicare về bảo hiểm sức khỏe của bạn. Tuy nhiên,
nếu dịch vụ cung cấp sức khỏe của Medicare không được tốt cho lắm,
theo ý bạn, nên bạn cần phải mua thêm phần bảo hiểm sức khỏe phụ thêm nơi
các dịch vụ bán bảo hiểm này, để họ có thể trả tiền cho những phần nào mà nhà
nước không chịu trả cho bạn khi nằm nhà thương, khám bác sĩ, mua thuốc.
v..v.. Dĩ nhiên dịch vụ này tốt hay xấu tùy theo số tiền premium mà
bạn đã đóng cho họ hàng tháng. Thường thường bạn vẫn phải chịu phụ trả
một khoản phụ phí nào đó.
Một tin vui hơn nữa là nếu bạn có mức lợi tức
thấp hơn mức lợi tức tối thiểu mà nhà nước ấn định, bạn được nhà nước ưu
ái tặng thêm một thẻ Medicaid cho bạn nữa và được cung cấp thêm phiếu thực phẩm
(food stamp) nữa. Nếu đã có Medicare và Medicaid rồi thì bạn cứ ung dung
mà sống vui sống khỏe vì rủi ro bạn có bị bịnh thì nhà nước sẽ lo cho bạn hết.
Khỏe re!
Khi nhìn hình ảnh các cụ già ở Việt Nam bán
từng bó rau héo úa hay làm lụng cực khổ để kiếm miếng ăn cho cá nhân, cho gia
đình trong khi ở xứ Mỹ, các cụ già cao niên hưởng được nhiều ưu đãi
của chính phủ từ miếng ăn, nhà cửa, săn sóc y tế thì mới thấy được
sống ở nơi đây quả là có phúc vô cùng, cho nên chúng ta cần vui sống với những
gì đang có trong tầm tay hiện tại là tốt lắm rồi, đừng nên đòi hỏi, so sánh gì
thêm nữa nhé.
Về phương diện khác, sống ở xứ Mỹ, ai ai cũng
sợ nhất là tiền nhà và tiền đóng bảo hiểm. Thôi thì đủ loại bảo hiểm mà bạn bắt
buộc bạn phải đóng, nếu bạn là người tôn trọng luật pháp và muốn an tâm một
tí: bảo hiểm sức khỏe, bảo hiểm xe, bảo hiểm nhà, bảo hiểm nhân thọ
v..v...
Nếu bạn chưa trả hết tiền nhà, tiền xe và nếu
chẳng may bạn bị thất nghiệp thì than ôi sau 6 tháng không trả tiền nhà, tiền
xe thì kể như nhà của bạn, xe của bạn thuộc về nhà băng rồi dù bạn
đã đóng tiền trước đây bao nhiêu cũng mặc kệ. Nhà băng lấy nhà, lấy xe
của bạn trước đã. Tình trạng kinh tế suy thoái hiện nay đã có biết bao nhiêu
người phải đau đớn giả từ ngôi nhà thân yêu của mình đã sống bao nhiêu năm
qua. Nếu bạn đã trả tất (paid off) nợ nhà, nợ xe, người viết
xin chúc mừng và góp vui với bạn. Bạn đã là người may mắn và có điểm tốt rồi vì
bạn đã thoát nợ. Bravo!
Rồi thời gian lại thấm thoát thoi đưa,
bạn sẽ không thể thoát khỏi vòng sinh lão bịnh tử. và rồi đây bạn và tôi sẽ
phải mua vé xe đi về một nơi không có sự lo toan, phiền muộn ở chốn vĩnh
hằng. Dĩ nhiên bạn hay gia đình bạn phải bỏ một số tiền để mua vé
“một chiều” (one way) đó vào cái tuổi thượng thọ ( trên 70 ) hay đại thượng
thọ ( trên 90 hay 100).
Cũng lại là những con số theo ta suốt đời, bạn
nhỉ? Chạy trời không khỏi số!
Mời Bạn cùng đọc với người viết lời khuyên của Thượng tọa Thích Tánh Tuệ gửi đến đại chúng mà chúng ta cần nên biết để được sống an lạc giữa chốn hồng trần này. nhé. Kính tri ân Thầy Thích Tánh Tuệ.
Thấu Hiểu Bản Chất Đời Sống Liền Thanh Thản
Nếu bạn đang cảm thấy phiền não, cảm thấy mất niềm tin vào cuộc sống này, thì hy vọng rằng sau khi bạn biết được 10 điều “bất lực” trong đời người này, bạn sẽ thấu hiểu được nhiều hơn, buông xả nhiều hơn, sống chấp nhận được nhiều hơn.
1. SỰ CÔ ĐƠN KHÔNG AI HIỂU THẤU
Con người, bất kể là đang vui vẻ hay ưu sầu, cao sang hay hèn mọn, đều có thể bắt gặp cảm giác cô đơn không sao hiểu thấu, nó quanh quẩn trong tâm hồn mỗi người, tựa như đang tìm kiếm ý nghĩa chân thực của đời người.
2. NGƯỜI BẠN THƯƠNG LÌA XA BẠN
Con người đến với nhau vì duyên, ra đi cũng là duyên, không cần quá níu kéo, bởi có níu kéo cũng không giữ được. Người rời xa bạn, đó là họ đã đánh mất bạn, không phải bạn đã đánh mất họ. Cũng có thể, rời xa là để gặp lại nhau tại một nơi nào đó tốt đẹp hơn.
3. THỜI GIAN TRÔI QUA
Trong dòng chảy cuộc đời, thời gian cuốn trôi đi bao thị phi, phiền muộn, bao niềm vui nỗi buồn, cũng như cả tuổi thanh xuân. Thời gian một khi trôi qua là không thể nào trở lại, vậy nên, việc gì cần làm thì nên cố gắng nỗ lực, đời này, ít nhất là không hổ thẹn với chính mình.
4. TÌNH YÊU VÔ VỌNG
Một loại độc dược rất ngọt ngào gọi là “ưa thích”, cái thích này không có giới hạn, đủ dạng đủ loại, nhưng rốt cuộc ưa thích vẫn là ưa thích, nó không phải là “yêu” mà la sự khát khao sở hữu trong vô vọng.
5. THẤT BẠI
Thất bại tựa như một bức tường đổ sụp, nó đè lên thân bạn, khiến bạn không cách nào vùng vẫy, không thở được, khiến bạn mất đi niềm tin. Tuy nhiên, nếu bạn lặng lẽ buông xuôi thì bạn sẽ không cách nào đứng dậy được nữa. Nếu bạn cố gắng đứng lên, bạn sẽ thấy mọi thứ không quá tồi tệ như mình vẫn nghĩ.
6. KHÔNG THỂ LỰA CHỌN NƠI XUẤT
THÂN
Có người sinh ra đã là vua, có người sinh ra là quý tộc, nhưng rất nhiều người sinh ra đã là thường dân. Trên thế giới này, chúng ta có thể thay đổi được mọi thứ, nhưng không thể lựa chọn cho mình được nơi sinh ra, lựa chọn bậc sinh thành. Bạn không thể lựa chọn nơi sinh ra nhưng hoàn toàn co thể lựa chọn được cách sống.
7. LÃNG QUÊN
Nhiều người trong chúng ta cho rằng cả đời sẽ không bao giờ quên đi sự tình, ngay cả những chuyện chúng ta cho rằng không thể quên, rốt cuộc vẫn sẽ bị lãng quên. Cuộc sống vì có kỷ niệm, nên mới có những phút giây hoài niệm. Hãy cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, sống an vui với hiện tại là điều nên làm nhất.
8. QUÁ KHỨ ĐÃ QUA
Một giây vừa trôi qua đã trở thành quá khứ. Cuộc sống này, rất nhiều thứ sẽ mất đi, dù muốn hay không cũng nên chấp nhận. Điều duy nhất có thể đọng lại, đó là những yêu thương chân thành bạn đã dành cho người thân và và tha nhân.
9. NGƯỜI KHÁC CƯỜI NHẠO, CHÊ
BAI..
Miệng là của người khác, tai là của bản thân mình, nói hay không đó là việc của họ, còn nghe hay không lại là chuyện riêng của mình, chúng ta phải học cách mỉm cười khi đối mặt với tất cả điều này.
10. KHÔNG TRÁNH KHỎI CÁI CHẾT
Cuộc sống là một quá trình, và
cái chết là điều không thể tránh khỏi. Nếu như đã không tránh khỏi, vậy chớ nên
đầu tư và cung phụng quá nhiều cho thân xác hư giả này mà hãy để thời gian tìm
hiểu và thực nghiệm đời sống tâm linh, sống có ích và sống trọn vẹn trong hiện
tại rồi chuyện gì đến sẽ đến, như vậy những phút giây hiện hữu trên đời này mới
có ý nghĩa và hạnh phúc đong đầy..
Mây
kia nào phải bầu trời
Mặc
mây vờn gió
Bụt
ngồi an nhiên
Nắng
mưa.. là chuyện trần duyên
Đến
đi vẫn thế an nhiên Bụt ngồi.
Mắt
nhìn vạn sự cùng trôi
Hương
trà thực tại
bờ
môi biết là..
Như Nhiên - ThíchTánhTuệ
Chúc
quý bạn có nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc, sống vui từng ngày trong hiện tại với
duyên nghiệp của mình nhé.
Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn
Sương
Lam
(Tài
liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gửi MCTN
663-ORTB 1092-52423)
Sương Lam
Website: www.suonglamportland.wordpress.com
http://www.youtube.com/user/suonglam
Cái việc này ai cũng biết
ReplyDeleteCảm ơn Tố Kim đã chuyển tiếp tâm tình của Sương Lam đến quý thân hữu khác.
ReplyDeleteViết lên được những gì mình nghĩ và được sự cảm thông của người đọc là niềm vui của tác giả bài viết.
Xin cảm ơn những tâm hồn đồng điệu và lời từ ái của quý bạn đọc.
Kính chúc sức khỏe và an lạc đến với tất cả chúng ta nhé. Smile!
Tình thân,
Sương Lam
Hay và chí lý!
ReplyDeleteCám ơn chị Sương Lam chia sẻ và cảm ơn chị Tố Kim chuyển tiếp!👍🌹
NgànThu
Cám ơn chị Sương Lam và chị Tố Kim. Bài viết hay ý nghĩa. Cuộc đời nhiều con số, khi sang Mỹ là có số SS, đi học hay đi làm, đi lính đều có số ID. Nhà ở cũng có số địa chỉ. Nhưng con số chỉ là con số. Mình vẫn không để nó quyết định đời sống, suy nghĩ, tâm hồn mình.
ReplyDelete