Càng
đi nhiều càng thấy đất nước mình đẹp quá: Núi rừng, sông, biển, cánh đồng… bị
tàn phá biết bao nhiêu mà vẫn còn đẹp lắm! Dân mình, có người thế này thế nọ,
nhưng sao thật dễ thương, dễ gần, đề hoà đồng cùng nhau. Đất đai, khí hậu nước
mình, quanh năm gieo hạt gì xuống cũng có thể ra hoa trái, sum suê…
Gần
đây ông Nguyễn Phú Trọng luôn khẳng định: Nước ta đã bao giờ có được cơ đồ và vị
thế như ngày nay chưa? Nào là chỉ số Hạnh phúc cao; Tuổi thọ cao; nào GDP liên
tục tăng trưởng cao 5-6%; nào nhà cao tầng san sát; nào xe hơi chật đường; nào ổn
định xã hội chính trị; đầu tư nước ngoài vào Việt Nam ồ ạt…
Tôi
đã gặp một số người Việt sống bất hợp pháp ở Ba Lan, Pháp. Họ cứ sống trốn lủi,
cảnh sát có bắt, nhốt ít ngày lại thả ra. Họ phải bỏ ra khá nhiều tiền mới sang
được bên đó; sang đó lại đi kiếm tiền. Bất chấp hiểm nguy, khổ ải, mất nhân phẩm,
danh dự! …
Vụ 39 người chết ngạt trong container khi trốn vào nước Anh, năm 2019 là một thảm cảnh bi thương, kinh hoàng. Nhưng rồi vẫn tiếp tục nhiều người trốn theo cách đó một cách tinh vi hơn…
Gần
đây đài RFA có bài tường thuật “Người Việt đánh cược cả cuộc đời khi vượt hàng
rào biên giới vào Mỹ từ Mexico”, của tác giả Cao Nguyên. Trong bài cho thấy, có
phỏng vấn mấy nhân vật, có hình ảnh, clip ghi lại cảnh từng nhóm vài chục người
băng đồng, trèo rào… vào Mỹ.
Bài
báo cho biết: “Gần 6.000 người Việt đã luồn lách qua những cánh rừng, những
hoang mạc đầy bất trắc gần biên giới đường bộ Mexico để leo rào vào Mỹ một cách
bất hợp pháp. Họ đánh cược tài sản, tuổi thanh xuân và cả tính mạng của mình với
hy vọng mơ hồ rằng sẽ định cư tại xứ cờ hoa.”
…“Những
di dân từ Việt Nam cho biết tổng chi phí mà họ phải trả cho đường dây đưa người
đi vào khoảng từ 60 đến 75 ngàn USD tuỳ theo con đường mà mỗi người tới được
Mexico.
Thông
thường, người vượt biên sẽ phải ứng trước khoảng 5 – 10 ngàn USD để nhận được
thẻ thường trú nhân giả của Nhật Bản. Với thẻ này, người Việt có thể nhập cảnh
Mexico mà không cần visa. Qua được hải quan Mexico, họ tiếp tục đóng thêm 30
ngàn USD, và khi đã trả hết số tiền còn lại, tầm khoảng hơn 30 ngàn USD nữa, họ
sẽ được dẫn đường qua Mỹ”… Trích RFA
Tất
nhiên mình không ở vào hoàn cảnh của họ thì không hiểu rõ vì cái gì? Do đâu mà
họ liều mình như vậy?
Nhưng
với tư cách các nhà Lãnh đạo quốc gia, các nhà nghiên cứu Văn hóa, Xã hội liệu
có đặt câu hỏi: Vì cái gì? Do đâu? nhiều người Việt Nam lại có lựa chọn giá trị
sống như vậy?
Có
phải những người Việt này có nét đặc trưng: Liều mạng, không sợ khổ, không sợ
nhục, không sợ chết, miễn là kiếm được nhiều tiền bằng bất cứ cách nào?
Mạc Văn Trang
No comments:
Post a Comment