Vợ chồng ly hôn là chuyện trọng
đại.
Tại phiên tòa, một cặp vợ chồng
trung niên chuẩn bị tiến hành thủ tục ly hôn.
Người đàn ông đã điền đầy đủ
thông tin và ký tên của mình vào đơn ly dị rồi lẳng lặng đưa tờ đơn cho người
phụ nữ.
Người phụ nữ không nói câu
gì, cầm tờ đơn, liếc nhìn anh chồng với vẻ rất khinh thường, rồi xé nát đơn ly
hôn trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Người đàn ông nói: “Chúng
ta không phải đã nói chuyện rồi sao, em làm gì vậy?”
Người phụ nữ cười nhạt nói: “Anh
còn thiếu nợ tôi 200 triệu. Anh phải trả cho tôi xong, thì mới ly hôn được”.
Người đàn ông chán nản rời
đi, không nói một câu nào. Trước đó đã nói chuyện xong xuôi, cả hai bên đều đồng
ý, chỉ còn thiếu một tờ giấy ly hôn, không ngờ giờ cô ta lại giở quẻ.
Anh cái gì cũng không cần,
giao hết nhà cửa lại cho vợ, ra đi tay trắng, chỉ cần vợ đồng ý ly hôn là được.
Nhưng tới cuối cùng cô vợ lại đổi ý, muốn đòi anh trả nợ.
Về đến nhà, người vợ cầm giấy
bút ra bắt người chồng viết giấy ghi nợ. Anh chồng không nói gì, ngậm ngùi nén
cơn giận ghi giấy nợ đưa cho vợ.
Anh cắn răng nói: “Tôi
sẽ trả đủ tiền cho cô !”
Người vợ lạnh lùng đáp: “Tôi
chờ anh, trả xong chúng ta ly hôn. Nhà này anh tự nguyện không lấy, tôi không
quan tâm. Anh thiếu tiền người khác tôi cũng mặc kệ, nhưng tiền nợ tôi, anh phải
trả hết, thiếu một xu cũng không được. Tôi cho anh
biết, nợ tiền mà không trả,
có chết anh cũng không thể yên được.”
Người chồng xấu hổ không chịu
nổi, trong lòng rất căm giận: “Đúng là trên đời lòng dạ
đàn bà độc ác nhất, không sai chút nào!”
Trước khi ly hôn gặp phải cảnh
khốn khổ
Người đàn ông này vốn dĩ
không phải là người bèo bọt tầm thường, anh đã bỏ việc tại một công ty lớn, tự
mình chuẩn bị mở một nhà máy kim khí nhỏ. Lúc đó phải đi mượn tiền, ngoài mượn
tiền vợ ra, còn mượn cả người thân bạn bè nữa.
Anh là người có thể chịu khổ,
mới đầu thì nhà máy làm ăn thuận lợi, trong thời gian ngắn đã tích lũy được hơn
600 triệu tiền vốn.
Nhưng khi anh ta chuẩn bị trả
hết nợ cho mọi người, một sự cố ngoài ý muốn đã xảy ra khiến nhà máy biến thành
đống tro tàn. Cuối cùng tính tổng gia sản lại, anh còn nợ vợ 200 triệu, nợ những
chỗ khác tổng cộng hơn 150 triệu nữa.
Mọi thứ trở về con số không,
lúc này người chồng mất hết dũng khí, tinh thần suy sụp chán nản, không những
trắng tay mà còn mang cả đống nợ. Anh quyết định trốn tránh mọi người, sống
phiêu bạt, lang thang chân trời góc biển. Anh không muốn liên lụy đến vợ mình,
nên mới dứt khoát đòi ly hôn, nhưng không ngờ bị vợ làm cho mất mặt.
Đàn ông vốn tính hiếu thắng,
nghe những câu nói lạnh lùng của vợ nên quyết định tạm thời không đi nữa. Thiếu
nợ thì phải trả, cũng may có người đàn bà vô tình kia nhắc nhở, không thể để mất
danh dự.
Đúng lúc này có một người bạn
đến tìm anh ta, chủ động cho anh vay 350 triệu.
Người bạn nói: “Tôi
cho anh mượn tiền không phải là vì tình cảm bạn bè, mà để cho anh gỡ vốn. Anh
là người có sĩ diện, đừng khiến tôi thất vọng”.
Vậy là anh ta dùng số tiền
này thuê một quầy hàng ở trong chợ, từ từ làm ăn, đi sớm về khuya chịu khổ chịu
cực nên rất nhanh có được thu nhập ổn định.
Người bạn cho mượn tiền kia
cũng thường xuyên đến thăm, còn mang theo đồ ăn tới làm anh rất cảm động.
Sau khi được viện trợ tình
thế thay đổi
Hai năm sau, anh ta không những
mở rộng quy mô làm ăn mà còn dư được nhiều tiền, anh quyết định mang đi trả nợ.
Anh định trả hết cho mọi người
trước, sau đó trả cho vợ rồi ly hôn, giải quyết được vướng bận, sau này chỉ lo
làm ăn.
Khi anh tìm đến nhà người
mình nợ ít nhất, thật không ngờ, họ lại ngạc nhiên nói:
“Trả rồi mà, sao lại còn trả
nữa?”
Anh ta hỏi ai trả thì họ nói
là vợ của anh. Nhà thứ hai, nhà thứ ba, đều nói như vậy.
Cuối cùng tìm đến nhà người
bạn đã cho anh mượn tiền.
Người bạn nở nụ cười, nói với
anh: “350 triệu đó chính là của vợ anh, cô ấy nhờ tôi chuyển cho anh,
còn cả đồ ăn cũng đều là vợ anh mua nhờ tôi mang đến”.
Anh ta kinh ngạc, nghĩ làm
sao mà cô ấy có thể kiếm được hơn 350 triệu? Trong lòng anh chấn động, không
nghĩ được rằng người đàn bà mà mình đang hận này lại dùng phương pháp như vậy để
cứu mình.
Anh muốn chạy thẳng về nhà,
quỳ gối trước mặt vợ mà tạ tội. Nhưng tới lúc về nhà, ngồi trước mặt vợ, câu đầu
tiên anh ta hỏi là: “Làm sao mà em có thể kiếm được nhiều tiền đến vậy?”
Người vợ nói: “Thì
em bán nhà. Do người chủ mới có lòng tốt, cho em thuê lại để ở”.
Anh ta trách cứ vợ: “Sao
vậy em lại dại dột bán nhà đi chứ!”
Người vợ nói: “Nhà
bán đi còn có thể mua lại, chứ người
không còn nữa thì cái gì cũng mất hết!”.
Anh chồng lúc này thực sự
xúc động, ôm chặt vợ vào trong lòng. Cô vợ véo mũi anh nói: “Anh vẫn còn nợ nợ
em 200 triệu, giấy nợ em vẫn còn giữ đấy nhé.”
Sau rồi mới lau nước mắt quở
trách chồng: “Chỉ là mấy chục vạn mà anh đã như vậy, nếu vài trăm vạn thì phải
làm thế nào đây, anh nghĩ coi? Anh có còn là đàn ông không?”
Anh xấu hổ, ngả đầu vào lòng
vợ như một đứa trẻ ngoan đang nghe dạy dỗ.
Trong tâm thấy vui sướng vô
cùng, biết rằng mình đã tìm được người phụ nữ tài ba, một tình yêu đích thực.
Nghe xong câu chuyện bạn đã
biết thế nào là người vợ chưa?
Nam nhân hãy nhớ: Vợ
chính là người phụ nữ vì bạn mà chịu thiệt thòi, bất luận vợ bạn có làm sao đi
nữa thì đừng ghét bỏ họ, hãy quan tâm họ nhiều hơn. Cảm thông và thấu hiểu, chính
là con đường đưa ta đến bến bờ hạnh phúc.
Đúng là "truyện", mà truyện thì toàn hư cấu? khó mà tìm đưọc người vợ như trong truyện !
ReplyDelete