Bài đọc
Lời Chúa trong Thánh lễ hôm nay giới thiệu Chúa cứu thế là Vua hòa bình, Ngài đến
trần gian nhằm mục đích mang lại hòa bình cho nhân loại. Điều quan trọng là hoà
bình mà Ngài mang đến không phải là một tình trạng ngưng chiến tạm thời, nhưng
là một nền hoà bình vĩnh cửu dựa trên tình yêu thương huynh đệ.
Giê-su
làm cách nào để đem lại hoà bình vững bền cho thế giới?
Câu
chuyện sau đây minh hoạ cho ta thấy.
Vương quốc Fanxica là một đất nước thái bình, thịnh vượng.
Nhà vua và hoàng hậu lại có diễm phúc sinh được hai hoàng tử khôi ngô, văn võ
song toàn, khí phách anh hùng. Hai hoàng tử nầy luôn yêu thương gắn bó với nhau
như hình với bóng.
Trong khi đó, vua nước láng giềng là Faroux, một người cực
kỳ nham hiểm và ác độc, nuôi mối căm thù truyền kiếp với vua Fanxica. Lòng căm
thù của ông lại càng dâng cao khi thấy vua Fanxica có hai hoàng tử thông minh đĩnh
đạc, vũ dũng hơn người, trong khi mình thì không có lấy một mụn con. Vì thế,
ông rắp tâm hạ sát hai vị hoàng tử kia cho bằng được.
Vua Faroux biết hai vị hoàng tử thường hay vào rừng săn bắn,
nên vua cho người mai phục, giăng bẫy bắt được hoàng tử em.
Khi hay tin em mình mất tích trong rừng, hoàng tử anh một
mình một ngựa xông xáo vào rừng tìm em. Không ngờ chính anh cũng bị vua Faroux
giăng bẫy bắt được.
Tên vua độc ác giam hai anh em vào hai ngục tối biệt lập
nên hai hoàng tử không hề hay biết gì về số phận của người kia.
Theo thông lệ hàng năm, vào dịp sinh nhật của vua, vua
cho tổ chức những cuộc quyết đấu giữa những con ác thú, để chúng phanh thây xé
xác nhau làm trò vui cho quan quân và dân chúng.
Năm nay, thay vì cho ác thú đấu nhau, ông vua ác độc bắt
hai tù nhân vạm vỡ khoẻ mạnh, mỗi người đều mang bộ da sư tử, mặt nạ sư tử, và
buộc họ phải quyết đấu cho đến khi một trong hai người phải chết. Ai sống
sót sẽ được trả tự do.
Cả đấu trường hò la vang dậy khi quân lính dẫn hai đấu thủ
mặc lốt sư tử bước ra. Với thanh mã tấu trên tay, hai con người lốt sư tử xông
vào nhau chiến đấu vô cùng ác liệt như hai ác thú điên cuồng. Đám đông cổ võ hò
la vang trời dậy đất.
Cuộc chiến kéo dài hơn cả tiếng đồng hồ mà vẫn bất phân
thắng bại. Cả hai đấu thủ mệt nhoài, mình mẩy hai người đều đầy thương tích máu
me, nhưng không ai chịu nhường ai. Mỗi người đều dốc hết toàn lực để hạ sát đối
thủ, để dành sự sống cho mình, để được trả tự do. Một là chiến thắng, hai là chết!
Thế rồi đấu thủ cao người bất thần vung đao nhanh như chớp
chém xoạc mặt đối phương, làm rơi mặt nạ sư tử của y, để lộ ra một khuôn mặt...
rất thân quen!
Anh kinh hoàng tột độ! Thanh mã tấu trên tay rơi xuống.
Anh giật bỏ mặt nạ của mình ra. Hai người ồ lên kinh ngạc. Họ bàng hoàng nhận
ra nhau. Không ai xa lạ, họ chính là hai anh em ruột thịt, hai hoàng tử con vua
Fanxica bị vua Faroux bắt cóc.
Họ lao vào nhau, ôm chầm lấy nhau khóc nức nở. Họ đâu ngờ
rằng đối thủ mà họ quyết tâm tiêu diệt cho bằng được lại là người anh em rất
thân yêu.
Nước mắt tuôn tràn hoà chung với máu. Hai con người bầm dập,
mình mẩy đầy máu me ôm nhau khóc tức tưởi. Khóc vì đã coi nhau như kẻ thù, đã
giao chiến với nhau như ác thú; khóc vì đã gây cho nhau bao vết thương đau. Họ
vẫn đứng đó, ôm nhau khóc tức tưởi trước hàng ngàn cặp mắt bàng hoàng kinh ngạc
của mọi người.
Hình ảnh hai anh em ruột thịt giao đấu một mất một còn
trong câu chuyện trên đây là một minh hoạ cho tấn thảm kịch đau thương vẫn diễn
ra hằng ngày giữa cộng đồng nhân loại. Ngay giờ nầy, nhiều nơi trên thế giới
cũng đang xảy ra những cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt y
như thế.
Chính ma quỷ là kẻ thù nghịch với Thiên Chúa, cũng giống
như ông vua Faroux độc ác kia, đã trùm lên mỗi người một thứ “lốt sư tử, lốt
chó sói” khiến người ta xem “người là lang sói của người – homo homini lupus”
(ngạn ngữ La-tinh), hay lầm tưởng “tha nhân là hỏa ngục” (theo triết gia Jean
Paul Sartre) hay chỉ là “người xa lạ” (theo Albert Camus) đối với mình. Vì thế,
con người không còn nhận ra nhau là anh em một nhà; mà xem người khác như là kẻ
thù cần tiêu diệt không thương tiếc.
Đứng trước thảm cảnh đó, mọi cố gắng xây dựng hoà bình của
các tổ chức quốc tế đều bó tay!
Khi hai bên đã say máu chiến tranh, nếu người ta tước
súng đạn của họ đi, thì đôi bên sẽ chiến đấu với nhau bằng dao rựa, mã tấu... Nếu
bị tịch thu dao rựa, mã tấu, thì đôi bên sẽ dùng gậy gộc gạch đá để huỷ diệt
nhau; Có tịch thu hết gậy gộc, gạch đá thì đôi bên có thể tấn công nhau bằng nắm
đấm hoặc dùng đôi hàm răng để cắn xé nhau…
Giải pháp nào để chấm dứt chiến tranh, vãn hồi hoà bình
cho nhân loại?
Muốn cho đôi bên tự động ngưng chiến và sống chung hòa
bình thì giải pháp tốt nhất không phải là tước bỏ khí giới mà là khai hoá cho họ
biết rằng: đối thủ của họ không là ai khác mà chính là người anh em ruột thịt
con cùng một Cha.
Giáo
huấn quan trọng nhất của Chúa Giê-su là bày tỏ cho mọi người biết rằng Thiên
Chúa là Người Cha đầy lòng yêu thương đã sinh ra hết thảy chúng ta và tất cả mọi người đều là con cái
của Ngài và là anh chị em với nhau.
Khi
bày tỏ sự thật nầy, Chúa Giê-su muốn lột bỏ chiếc “mặt nạ sư tử”, “mặt nạ lang
sói” mà ma quỷ trùm lên khuôn mặt mọi người, để họ không còn xem nhau là thù địch
nữa, nhưng nhận ra mỗi người chung quanh đều là những người anh chị em rất thân
thương.
Lạy
Chúa Giê-su, Vua hoà bình,
Xin cho mọi người trên
khắp thế giới biết mở tâm hồn đón nhận sự thật tuyệt vời do Ngài mang đến. Chỉ có sự thật nầy mới có thể giải thoát nhân loại
khỏi hận thù chiến tranh, khỏi cảnh huynh đệ tương tàn, nồi da xáo thịt. Chỉ có
sự thật nầy mới là nền tảng đem lại hòa bình cho mọi dân tộc và hạnh phúc cho hết
mọi người.
Linh
mục Inhaxiô Trần Ngà
Ở trong tù làm gì có vũ khí mà vẩn có "chiến tranh",! Đừng cầu nguyện không có chiến tranh khi còn ở trần thế này. còn có con người phải có xung đột.
ReplyDelete