Wednesday, May 29, 2024

Khi Thức Dậy, Không Thấy Tôi, Mình Đừng Khóc...


Ông c quay sang nhìn người bn già đi bên cnh mình, ông mm cười:

    Bà này, mi bui sáng, dy sm, đi tp th dc, nghe chim hót, ngm mt tri lên, có bà bên cnh, vi tôi c như là đã ch đi t lâu lm ri.

    Thì ông công tác xa, li được gi li làm c vn, tôi xa ông cũng quen ri. Có khi bây gi ông v, tôi li chưa quen y ch!

    Cái bà này, tôi k c là xa, nhưng khi bên bà, tôi có thy l gì đâu? Tôi vn thy lòng mình thanh thn lm.

    Thì gi già ri, ch mong thanh thn thôi. 

Ngày nào h cũng cùng nhau đi như thế. Dưới con mt ngưỡng m ca c người tr và người già. Người tr nhìn ông bà mà ước: Ước gì già mình cũng được như thế. Người già thì ghen t vì có người còn có người bn đng hành, có người thì không. Nhưng nhiu khi già ri, li trái tính, trái nết, my ai mà được tình cm như hai ông bà. Tình già vn còn vương, nht là c ông, cũng xp x by mươi tui nhưng vn phong đ nhanh nhn lm. Đúng là quân nhân có khác. Được rèn luyn qua gian kh nên mi được như vy. Còn c bà có v yếu đui hơn, lưng bà cũng đã không còn thng na, nhưng khuôn mt phúc hu khi nào cũng lp lánh ánh cười.

***

Ông kéo ghế cho bà ngi xung bên cnh, còn mình thì ngi chiếc ghế g nh, ông chăm chú nhìn ni cháo đang sôi, lát li ly cái giá ngoáy cho cháo đ b dính dưới đáy ni. Bà bo đ bà làm cho, nhưng ông nht đnh không chu, ông cười:

Bao nhiêu năm, ch toàn bà nu cháo cho các con tôi, cho b m tôi, bây gi, tôi có nu cho bà ăn ti hết đi cũng chưa tha lòng mà!

Bà nhìn ông, đôi mt nâu đã nht màu vì thi gian ngân ngn nước, my si tóc bc trng ca bà pht phơ trước mt. Bà vén my s tóc cho gn ri nhìn ông:

    Th tôi nui tiếc duy nht là khi còn tr chúng ta không được sng gn nhau. Ông là mt người đàn ông du dàng. Nhưng bây gi, ông v ri. Vi tôi thế là đ!

Ông nhìn bà, ánh mt lp lánh nim vui, và ngp tràn yêu mến. Đúng là khi già, người ta mi cn người làm bu làm bn, có người sm ti bên nhau, câu chuyn câu trò thì cùng nhau ăn bát cháo trng cũng m lòng biết my. 

Bà nhìn giàn mướp tr đy hoa vàng, nhng con ong mt t đâu kéo v bay vo vo trước hiên nhà. Ánh nng bui sáng chưa gt, chút gió mát t ngoài sng thi li khiến không khí thoáng du vô cùng. Bà nhc ông:

    Thng c nó bo hôm nay nó cũng ngh phép đưa c v con nó v đy. Ông tính mua cái gì v làm cơm bây gi?

    Ôi dào, bà k chúng nó, nó v khc biết mua gì mà ăn. Bà chăm nó my chc năm, phi đ nó chăm li bà ch?

    Nhưng mà chúng nó v đây, biết cái gì mà mua.

    Ông nhìn bà, ánh mt cười vn không đi.

    Thì mua được cái gì, ăn cái đó!

    Bà cũng cười nhìn ông: Vy thì nghe ông!

    Ri như sc nh ra điu gì, bà bo ông:

    Quên mt, nhà mình có gà đy, vic gì phi mua cái gì na.

    Chuyn đó c đ đy, tôi vi bà ăn cháo đã.

Ông bưng hai bát cháo đ lên chiếc bàn nh góc sân, hai ông bà ngi ăn cháo và nói chuyn gì đó rt vui, khiến bà c nhìn ông ri tm tm cười hoài.     Nhng nếp nhăn trên mt c xô vào ri lai dãn ra, như du bước ca thi gian, c im lìm, lng l nhưng không th xóa nhòa.


***

Khi còn tr, hai ông bà cùng mnh kim, nên người ta nói, vi nhau rt hay va chm. Bà là người ph n thông minh, li chu thương chu khó, nhưng cũng khá bướng bnh, nên khi nào ông cũng là người nhường nhn bà. Ông cười:

Thua ai mi s, ch thua v là đương nhiên! Này nhé: Tôi làm sao mà đ được cho bà được hai đa con va ngoan ngoãn như bà, làm sao mà mt lúc chăm c bn đa tr (ý ông nói là c b m chng, các c xưa ch có câu: Mt già mt tr bng nhau là gì) Ngoài ra, bà biết sa đin, biết tháo lp các đ đin trong nhà b hng, bà biết nu nhng món ăn ngon mà ch v nhà ông mi được ăn

Nói chung là vì bà vĩ đi như thế, nên ông thua là cái chc. Có l sut cuc đi bà, chưa khi nào phi cãi nhau vi ông. Nói ra thì chng ai có th tin. Bà biết vì ông lúc nào cũng thương và trng bà.Trong thâm tâm bà cũng vy, khi còn tr, ly ông vì yêu ông, và cho ti tn bây gi, tình cm đó vn không thay đi. Ngày y tr, nhng ln ông v bui ti khi nào hai ông bà cũng nm tâm s ti khuya, có ln bà ôm ông nói:

Sau này chúng mình già, anh không được chết trước em, em không mun mình sng cô đơn mt mình. Em đã sng cô đơn mt mình nhiu ri, nay mai anh v, em không mun mình li phi mt ln na sng như thế. Vì vy, nht đnh anh phi sng lâu hơn em đy! Em s rt s nếu mt sáng nào đó em tnh dy và ch còn li mt mình. Em s khóc đến hết nước mt! Em không mun sng cô đơn không có anh ln hai. Anh nh đy nha!


T đó, bà thy ông ít ung rượu hơn, nghe nói, ông còn b c thuc lá mc dù ông nghin nng. Không phi vì ông mun sng lâu hơn bà, mà vì ông mun, khi v già, ông phi khe mnh hơn bà đ có th chăm sóc bà, và cũng có th, đ sng bên bà ti cùng thì thôi. Ông cũng s phi sng mt mình, nhưng ông s bà phi sng mt mình hơn. Nhưng ni nim y, ông không nói cho bà biết. Đàn ông thường là thế. Yêu ai yêu hơn c tính mng ca mình, nhưng vn c lng l mình mình biết, mình mình hay.

*** 

T ngày có ông v nhà, bà vui v lên nhiu, sc khe cũng tt hơn, bnh huyết áp thp ca bà cũng đ hơn nhiu. Sáng nào ông cũng dy sm hơn, đánh thc bà và h li nm tay nhau đi tp th dc. Vy mà đt nhiên my hôm nay, khi nào bà tnh dy cũng ch thy có mt mình trên giường, ông thc t khi nào? Ông đã đi tp th dc mt mình sao? Bà thm nghĩ: Cái ông này, làm gì cũng được vài ba (Tht ra cái vài ba bà nói y cũng đã hơn ba năm ri).

Bà dy, mc thêm cái áo len, tri sang thu nên bui sáng hơi lnh. Bà thy ông t đng xa, tay xách tùi đ ăn sáng, khuôn mt có v đăm chiêu. Nhưng va nhìn thy bà, ông li mm cười ngay được. Bà nhìn ông, người đàn ông cao ln, đp trai ngày nào, ri cũng thành mt ông già, thi gian trôi c ng mi là hôm qua, nhưng thi gian cũng tht khc nghit vi con người và vi c tình yêu.

    Thy v mt suy tư ca bà, ông cười:

    Bà li đang nghĩ gì thế?

    Tôi ch nghĩ không biết ông đi đâu?

    Ông cười:

    Tôi đi mua bánh khúc ca bà Dn đy. Món này bà thích nht mà. Gm, bà bà y làm bánh khúc c cũng ba bn chc năm ri y nh?

    Bánh khúc ca bà y, thì chng ai làm ngon được bng ông . T ngày hai đa con nhà mình mi hai ba tui, đã ăn bánh ca bà y ri. Mà ăn bánh khúc ca bà y, thì đi ăn đâu cũng không thy ngon na.

    Nhưng va ri bà y bo, bà y bán nt tun này thôi. Bà y thy mt ri.

    Bà th dài, nhìn ông:

    Thì chúng ta già c ri mà. Ông nhìn xem, cây mít này tôi trng khi thng Hi mi được my tui, vy mà năm nay nó cũng đã cn ci ri! Có ra được qu nào na đâu!

    C đ nó đy làm k nim bà !.

    Nhưng sao do này không thy ông dy đánh thc tôi dy cùng thế?

    Ông nhìn xa xa, ri quay li nhìn bà, ánh mt vn âu yếm như thế:

    Tôi thy bà ng ngon quá, nên không đánh thc bà dy làm gì.

    Ln sau, ông c đánh thc tôi dy đi cùng ông!

    Ông biết tâm tình ca bà. Ông đưa tay nm ly tay bà bo:

    Thôi tôi vi bà v ăn bánh khúc thôi!

***

Nhưng tt c nhng bui sáng sau na, ông vn không đánh thc bà. Khi nào tnh dy trên giường, bà cũng ch thy có mt mình. Lúc đu bà có chút ht hong, nhưng sau vài bui sáng, bà biết, ông không đi đâu xa, ông ch đang ngi ngoài sân hoc li đi li mua đ ăn sáng, nên bà vn thy an lòng. Bà ch thy thc mc, do này nhiu lúc vng bà, là ông li trm ngâm đến l. Có ln bà v ri, nhưng ông không biết, khuôn mt ông nng trĩu suy tư. Cht bà thy lòng mình có chút bt an.

Ông đang ngi nu cháo bên chiếc bếp than nh quen thuc góc sân. Nhưng ni cháo đã trào c ra ngoài mà ông không biết. Bà cm chiếc áo khoác lên người ông ri m vung ni cháo cho đ trào. Ging bà vn du dàng như mi khi:

Bui sáng cui thu ri, tri sp chuyn lnh đy ông . Mà do này, tôi thy ông gy đi!

    Ông đưa mt nhìn bà, ming n mt n cười:

    Bà yên tâm, tôi m sao được!

    Nhưng do này, tôi thy ông c suy nghĩ đi đâu y!

Tôi thì nghĩ đi đâu được ngoài bà! 

***

My tháng sau, người ta không còn thy hình nh hai v chng già dt tay nhau đi do na. Mà ch thy có mt mình bà c đi vào mi bui sáng. Khuôn mt bà không còn rng r như ngày nào. Đôi mt dường như m đc hơn, như được ph m bi mt lp sương mng. Bà đi quanh mt vòng ri lng l v nhà, nu cháo, múc hai bát và đt trên bàn. Bà ăn cháo và ánh mt bà li lp lánh ánh cười.    


Mt năm sau, đúng ngày ông mt, bà cũng ra đi. Khi con gái dn dp đ đc ca cha m mi phát hin ra lá thư ca ông viết cho bà, nét ch run run nhòe ướt, không biết vì nước mt ca ông khi viết hay ca bà mi khi đc, cô ch thy nhng nếp gp gn như b rách ra:

Mình à!

Tôi mun được sng lâu hơn mình đ có th nu cháo cho mình ăn mi sáng, đánh thc mình dy mi sáng và đ mình không phi sng cô đơn mt mình nhng năm tui già. Khi tr, tôi đã đ mình sng cô đơn như vy. Tôi mun bù đp li cho mình.

Nhng ngày tháng này, là nhng tháng ngày hnh phúc nht đi tôi. Khi được sng bên mình, được chăm sóc cho mình đ bù đp nhng tháng ngày tôi không làm tròn trách nhim ca mt người chng. Nhưng ông tri không chiu lòng người ri.

Tôi biết, nếu đt ngt mt sáng nào đó mình tnh dy và không còn thy tôi bên cnh na, chc hn mình s không chu ni đâu. Nên khi tôi biết tôi b ung thư giai đon cui, tôi biết tôi s chng sng được lâu na. Tôi đã hết sc lo lng bi tôi li tht ha vi mình ri. Sáng nào tôi cũng tnh gic trước mình và đ mình li đó. Tôi mun mình quen cm giác y đi. Đ sau này khi tôi đi ri, mình  không quá ht hng. Không biết mình đã quen chưa?Nhưng dù sao, khi thc dy mt sáng nào đó, không có tôi bên cnh, mình cũng đng khóc đy!Khi không có tôi bên cnh, mình vn phi chăm sóc bn thân và sng vui v. Nếu mình cm thy cô đơn quá, thì có th v vi thng c. V chng nó s thay tôi chăm sóc mình.

Tôi vn chưa nói câu này vi mình: Tôi yêu mình!


Bc thư trên tay cô gái ch đã nhòe gn như không đc được na. Lau nước mt, cô gái lng l đt bc thư ca b dưới bc nh ca m trên bàn th. Dù không th cùng đi vi ông, nhưng cui cùng bà cũng đã tha nguyn được v gn ông. Cô gái thy t hào v bn thân mình, vì cô được sinh ra t chính tình yêu sâu đm, đp đ ca cha m mình. Và cô tin, mt nơi nào đó, chc hn, b cô li sáng sáng đánh thc m dy, hai người cùng nhau thong dong đi tp th dc mi sáng, trong ánh mt m đc vì thi gian ca h, hnh phúc vn c hin lên rng ngi hơn c ánh bình minh!

 

Theo Vũ Phi (Khampha.vn)

1 comment: