Wednesday, July 31, 2013

Bài Thơ Điếu Bạn - Người Phương Nam

Ông Trung Hiền là một ex-Frère, tên thật là Đỗ Văn Hiếu ra dòng năm 1971, nhập ngũ hải quân. Rời Việt Nam năm 75 trước ngày mất nước, định cư ở Canada, Vancouver.

Sang Canada ông tiếp tục nghề giáo, môn chính là tóan và nhạc. Khi nhà nước cộng sản mở cửa đón về khúc ruột ngàn dặm, ông trở lại VN theo chương trình thiện nguyện dạy học sinh nghèo. Cộng sản chướng mắt rình rập theo dỏi định bắt bớ giam cầm ông. 

Khi được mật báo, ông lập tức quay về Canada, xứ sở tuy không phải là nơi chôn nhao cắt rún nhưng có tình người ấm áp, có tự do nhân quyền, luật pháp bảo vệ chặt chẽ. Còn nơi gọi là quê hương có chùm khế ngọt thì hởi ơi !giờ đây đã hòan tòan xa lạ, không còn nhận diện được ai là thú ai là người, chỉ có những bộ mặt quái đản lạnh lùng vô cảm, một xã hội độc tài đảng trị, bạo quyền tham ô, hành xử với nhau bằng luật rừng.

Tuy không còn là thầy tu, nhưng ông vẫn sống độc thân, đem tình thương ban bố trao tặng cho đời. Ông tâm sự qua phone trong một đêm trước ngày ông vĩnh viễn lìa trần “Từ khi ra dòng tôi có thể làm mọi việc theo ý mình, không bị kẻ bề trên áp đặt, dọa nạt, người dưới sàm tấu thưa gởi, sống thong dong tự tại, đi khỏi thưa, về khỏi trình, không gì ràng buộc. Tôi có thể phát huy tòan lực khả năng của mình để phục vụ tha nhân theo ý nguyện. Và giờ đây ông đã thỏa mãn ngậm cười về bên nhan thanh Chúa yên nghỉ thiên thu...


Tình cờ được biết phone anh
Vội vàng bấm số gọi thăm anh liền
Mừng vui kể lể hàn huyên
Nói sao cho hết nỗi niềm bao năm
Định còn hẹn tiếp nhiều lần
Nào hay cơ hội đâu còn mà mong
Tối qua trò chuyện chưa xong
Chiều nay nghe nói anh xong nợ đời
Bàng hòang, hụt hẫng, chơi vơi!
Bạn ơi! mới đó…hai bờ…tử sinh
Kể từ xa cách, chúng mình
Năm lăm năm đã bặt tin Trung Hiền
Mỗi người một hướng đi riêng
Đường đời muôn lối biết tìm nơi nao
Lần đầu biết được tin nhau
Cũng là lần cuối nói câu biệt chào
Tháng năm chồng chất dãi dầu
Tuổi đời ai cũng bạc đầu phong sương
Ai rồi cũng đến cuối đường
Người sau kẻ trước bốn phương hẹn về
Sống là “đi”, chết mới “về”
Một mai tôi cũng sẽ về như anh
Chúc anh trong cõi vĩnh hằng
Bên nhan thánh Chúa an lành thiên thu


   Người Phương Nam

No comments:

Post a Comment