Friday, February 19, 2016

Dừng Bước Lại Để Tìm Hạnh Phúc - Sương Lam


Chào quý anh chị, 
Bây giờ chúng ta đã trở về với sinh hoạt thường nhật “u như kỹ” của năm đã qua 2015.
Bước năm 2016 chúng ta vẫn tiếp tục mong cầu hạnh phúc cho những người thân yêu của mình, cho bạn bè thân hữu của mình, cho cá nhân mình.
Nhưng mỗi người sẽ hiểu hai chữ “hạnh phúc” khác nhau tùy hoàn cảnh sống, tùy môi trường sống, tùy quan niệm sống của mỗi cá nhân.  Đó có thể là chém cơm nóng hổi ngon lành của người nghèo khổ.  Đó có thể là một mái ấm gia đình của những kẻ cô đơn. Đó có thể là ngôi biệt thự tráng lệ, một du thuyền sang trọng, một tủ chứa vàng bạc kim cương lấp la lấp lánh. Đó có thể là những giờ phút an nhiên tĩnh lặng của những ai đã ngộ được lẻ vô thường của kiếp người. v..v..
Xin mời quý thân hữu lắng nghe tâm tình của người viết về hai chữ hạnh phúc.
Hy vọng quý anh chị  sẽ cảm thông với người viết.  Xin đa tạ.

Đây là bài thứ ba trăm mười (310) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cõi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo.
Xuân về Tết đến, chúng ta thường chúc nhau: “Chúc Năm Mới Nhiều Sức Khỏe, An Vui, Hạnh Phúc ”
Như vây thi ai cũng mong cầu được hạnh phúc.  Nhưng hạnh phúc là gì và ở đâu?  Thật rất khó trả lời, bạn nhỉ?
Những kẻ thường dân sống tầm thường trong xã hội đôi khi lại có hạnh phúc hơn những người sống trong cung vàng điện ngọc. Cuộc tình của công nương Diana nước Anh là một ví dụ điển hình vì đôi khi “nhà giàu cũng khóc” đấy chứ không phải chỉ có dân nghèo biết khóc mà thôi. Chưa chắc khi bạn giàu sang rồi thì bạn cảm thấy hạnh phúc đâu?  Lầm đấy nhé!

Khi còn trẻ, bạn tìm thấy hạnh phúc trong sự giàu sang, trong danh vọng.  Bạn đã có một ngôi nhà có “mai vàng trước ngõ, có khóm trúc bên hiên rồi, bạn đã sống ấm êm bên vợ đẹp con xinh rồi, nhưng bạn vẫn thấy chưa đủ, bạn vẫn muốn tìm đủ mọi cách để tạo thêm nhiều ngôi nhà khác lộng lẩy hơn, đẹp đẻ hơn để thỏa mãn tham vọng được làm chủ những căn nhà của bạn, càng nhiều càng tốt, tiền để trong nhà băng càng nhiều càng thấy vui mắt hơn.  Nhưng bạn có thể hạnh phúc, sung sướng hay khổ sở như người thợ hớt tóc trong câu chuyện “Bảy chum vàng” dưới đây:

Bảy chum vàng

Một người thợ hớt tóc trong triều đi qua một gốc cây có ma, bỗng nghe một tiếng nói:
“Nhà ngươi có muốn bảy chum vàng không?”
Ông ta nhìn quanh và không thấy ai cả. Nhưng lòng tham lam nổi lên và ông ta đã nôn nóng la lớn:
“Vâng, tôi muốn! Nhất định rồi!”
Tiếng đó nói:
Được rồi! hãy trở về nhà ngay lập tức. Nhà ngươi sẽ thấy các chum vàng ở đó.

Người thợ hớt tóc vội vã cắm đầu cắm cổ chạy thẳng một mạch về nhà. Quả thật có bảy chum vàng ở đó- chum nào chum ấy đầy ấp là vàng, chỉ trừ một chum đầy vàng một nửa mà thôi. Lúc đó người thợ hớt tóc không muốn thấy một chum vàng chỉ đầy một nửa. Ông nôn nóng muốn có vàng đổ đầy chum đó, nếu không ông không cảm thấy sung sướng, hạnh phúc.
Ông bèn lấy những đồ trang sức bằng vàng trong nhà ra mà đúc thành những đồng tiền vàng để đổ vào chung còn lưng một nửa. Nhưng rồi chum đó vẫn còn lưng một nửa như trước. Dễ giận chưa!

Ông chắt mót từng đồng, bủn xỉn keo kiệt và ông cùng gia đình nhịn ăn nhịn mặc. Nhưng đều vô ích hết. Cho dù số lượng vàng đổ vào bao nhiêu, chum vẫn chỉ đầy một nửa.
Ngày kia ông được nhà vua tăng lương gấp bội, và ông lại tiếp tục làm đủ cách để cho vàng đầy chum. Kể cả việc ông đi ăn xin. Cái chum đã nuốt bất cứ đồng tiền nào đổ vào nhưng rồi cũng chỉ đầy một nửa.
Bấy giờ ông vua nhận thấy dáng dấp thiểu não ốm o của người thợ mộc nên hỏi:
 “Có chuyện không ổn hả? Trước kia khi lương tiền còn ít ỏi nhà ngươi hạnh phúc biết bao. Bây giờ nhà ngươi được tăng lương gấp đôi nhưng lại xem ra thiểu não tiều tụy thế này. Có phải nhà ngươi giữ bảy chum vàng ở nhà không?”
 Người thợ hớt tóc rất đổi ngạc nhiên thưa:
“Tâu bệ hạ, ai đã tấu trình điều đó?”
 Nhà vua cười khanh khách:
“Những triệu chứng thấy ở nhà ngươi rõ ràng là của những người mà con ma đã tặng bảy chum vàng. Trước đây nó đã tặng cho trẩm. Khi trẩm hỏi vàng đó có thể tiêu xài được không hay chỉ để tích lũy thành đống mà thôi thì con ma đã biến mất dạng mà không một lời nói năng. Vàng đó không tiêu xài được. Nó chỉ đem lại cho sở hữu chủ một sự thúc bách tích lũy mà thôi. Vậy nhà người hãy mau lập tức trả lại bảy chum vàng cho con ma đó rồi nhà ngươi sẽ tìm lại được hạnh phúc.”
 (Nguồn: Trích trong Như Tiếng Chim Ca- Dịch giả Đỗ Tấn Hưng & Trần Duy Nhiên)

Như thế sự giàu sang có đem đến cho bạn hạnh phúc hay là đem đến cho bạn những lo âu, phiền não?  Dĩ nhiên sẽ có nhiều bạn cho rằng không có tiền cũng lo âu phiền não lắm nếu phải “chạy ăn từng bữa toát mồ hôi” như Tú Xương ngày xưa.  Vấn đề ở đây là làm thế nào chúng ta chế ngự được lòng tham có một muốn có thêm hai, có bạc triệu muốn có thêm bạc tỷ vì đó là nguồn gốc của bao đau khổ, và tội lỗi.  Nếu biết chúng ta biết đủ thì là đủ, biết nhàn thì là nhàn như nhà thơ Nguyễn Công Trứ đã nói qua bài thơ Chữ Nhàn.
 “Tri túc tiện túc, đãi túc, hà thời túc, 
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn?”
Đến một tuổi nào đó bạn thích có những phút giây được sống an tĩnh trong một gian phòng nho nhỏ tìm đọc kinh sách, thơ văn nào đem đến cho bạn một sư thư thái tâm hồn, một niềm an vui tự tại.  Người viết cũng đã cảm nhận hạnh phúc qua lời thơ dưới đây:
  “Hạnh phúc đến trong an vui, mạnh khỏe
Từ tinh thần, thể chất, đến tâm linh,
Khi trái tim xúc động thật chân tình:
Những tình cảm của vui, buồn, yêu, giận
 Khi buồn khổ, cứ để dòng lệ ngấn
Lúc mừng vui, hãy nở nụ cười tươi
Đối với tôi: Hạnh Phúc của con người:
"Là giây phút sống thật cùng cảm xúc” 

(Hạnh Phúc Ở Nơi Đâu – Thơ Sương Lam)
Mời bạn cùng đọc thêm một câu chuyện thiền ngắn ngắn dưới đây để dễ cảm thông hơn về quan niệm hạnh phúc khi ta biết dừng lại.

Chiếc Gương và Cửa Sổ
Có một phú ông tên Hạo Tường luôn cảm thấy trong cuộc sống của mình thiếu thốn một cái gì đó, nên ông quyết định lên đường tìm Thiền sư để tham hỏi.

Khi gặp Thiền sư: “Thưa ngài! Tôi có rất nhiều tiền, muốn thứ gì thì có thứ đó nhưng lại không cảm thấy vui và hạnh phúc được”. Vị thiền sư mời ông ta đứng trước một cửa sổ được làm bằng kính và hỏi ông thấy được những gì qua ô cửa kính đó. “Dạ, con thấy những đoàn người tất bật, hối hả qua lại trên những con đường, có khi bằng phẳng, có khi gập gềnh, khúc khủyu nữa”
Thiền sư chẳng nói gì và mời ông ta đứng trước một chiếc gương soi, hỏi ông thấy gì qua chiếc gương đó. “Con thấy chính mình…”

Thiền sư ôn tồn nói: “Chiếc gương được làm bằng kính, cửa sổ cũng được làm bằng kính, nhưng cửa sổ thì trong suốt nên có thể thấy được bên ngoài, có thể nhìn được người, cảnh vật xung quanh ta nhưng chiếc gương thì phủ một lớp sơn phía sau hoặc một tấm gỗ nên chỉ có thể nhìn được mình mà thôi, khi trong con người mình có thể gỡ bỏ đi lớp sơn hay tấm gỗ kia thì lúc đó con sẽ nhìn thấy người khác, lúc con nhìn thấy người khác con sẽ cảm thấy hạnh phúc với những gì đang có”.

Lời bàn: Bạn có là người hạnh phúc không? Hay là người luôn bận rộn với cuộc sống hiện đại này? Hoặc ta cảm nhận cuộc sống mình mỗi ngày một vui hơn? Mỗi ngày chúng ta chạy danh cầu lợi. Ở đâu đó, chúng ta đã có một góc của sự bình yên và hạnh phúc nhưng chưa bao giờ thay đổi góc độ nhìn để dung nạp, tha thứ cho người khác. Chỉ khi nào ta hiểu được hai chữ “dừng bước”. Ta đứng lại để tiếp nhận người khác đang tồn tại, họ hiện hữu trong sự tương quan của ta, ta dừng lại để nhìn, để hiểu và để thương. Khi thương được mọi người ta sẽ thương chính mình.
Huệ Thiện” (sưu tầm & chuyển ngữ)

Xin mời đọc thêm câu chuyện dướí đây để giúp bạn biết rằng hạnh phúc ở nơi đâu nhé.

Hạnh phúc tìm ở đâu?
Một ngày kia, đám yêu tinh họp nhau lại để tìm cách phá hoại cuộc sống của loài người. Yêu tinh đầu đàn lên tiếng: “Với loài người, hạnh phúc là thứ quí giá nhất. Vậy chúng ta hãy đánh cắp thứ quí giá nhất của họ và giấu ở nơi mà họ không thể tìm thấy được. Các ngươi thấy sao?

Một yêu tinh lên tiếng: “Hãy đem hạnh phúc giấu trên đỉnh núi cao nhất trên trái đất này, chắc con người sẽ không thể tìm ra”.

Yêu tinh đầu đàn lắc đầu: “Rồi một ngày họ cũng sẽ tìm cách chinh phục đỉnh núi cao nhất ấy”.

“Vậy hãy giấu hạnh phúc dưới đáy đại dương sâu thẳm...” - một yêu tinh khác nói.

“Rồi một ngày họ cũng thám hiểm đến đáy đại dương sâu thẳm nhờ những phương tiện hiện đại”, yêu tinh đầu đàn lại lắc đầu.

“Mang giấu ở một hành tinh khác vậy, một tiểu yêu tinh đề nghị.

“Con người đang tìm cách khám phá vũ trụ và các hành tinh khác”, yêu tinh đầu đàn ngao ngán.
“Có một sự thật: con người hay tìm kiếm hạnh phúc khắp mọi nơi; nhìn thấy hạnh phúc nơi người khác nhưng thường không nhìn thấy hạnh phúc chính ở bản thân mình. Vậy ta hãy giấu hạnh phúc trong mỗi con người, chắc chắn họ sẽ không thể nào tìm thấy được”, một nữ yêu tinh chậm rãi nói. 

Cả đám yêu tinh reo lên sung sướng và quyết định làm theo lời đề nghị trên.

Liệu hạnh phúc của con người có bị đám yêu tinh kia giấu mất? Câu trả lời tùy thuộc chính bản thân chúng ta trong quá trình tìm kiếm hạnh phúc cho mình...

VÂN ANH 
(Theo SAKURANBO - Chocolate for a teen’s dreams)

Người viết xin  được kết luận bài tâm tình hôm nay với bốn câu thơ dưới đây nhé.

 “Đừng tìm mãi nơi đâu là hạnh phúc
Có thể gần và có thể thật xa.
 Xa hay gần là ở tại Tâm ta
Ta cảm nhận thế nào là thế nấy“
(Trích trong Hạnh Phúc Ở Nơi Đâu- Thơ Sương Lam)

Mời quý anh chị thưởng thức nụ cười an nhiên tự tại của Đức Phật Di Lặc, tượng trưng cho sự Hỷ Xả, An Vui, qua youtube  Mừng Xuân Nụ Cười Di Lặc do người viết thực hiện  qua link dưới đây:
Kính chúc toàn thể quý độc giả và thân hữu nhiều sức khỏe, thân tâm an lạc và hạnh phúc nhé.  Smile!

Sương Lam
http://www.youtube.com/user/suonglam

2 comments:

  1. Bài viết của chị thật hay, đáng suy ngẫm cho tất cả mọi người. Cám ơn chị.
    Quả thật, lúc trẻ ai cũng ỷ mình có sức có tài nên ước mơ, ham muốn bất tận, tưởng rằng càng có nhiều càng hạnh phúc. Nhưng tới tuổi này, thu gọn được chừng nào hay chừng nấy, điều hạnh phúc nhứt bây giờ là có được sức khỏe và sự an lạc, còn tất cả đều vô nghĩa. Nhà cao cửa rộng ở không hết, dọn không nổi. Ăn thì một bát, uống chỉ một ly, ngủ cũng một giường, nhiều để làm gì khi mà chết đi chẳng mang theo được, phải không chị?!!.
    Kính chúc chị thân an tâm lạc, thanh thản tuổi già.
    NPN

    ReplyDelete
  2. Cám ơn TK đã cảm thông ý tình của người viết và đã post bài viết này lên trang nhà của TK.
    Theo thiển ý, con người sỡ dĩ đau khổ cũng vì một chữ “Tham” và “Thêm”. Nếu biết dừng lại đúng lúc thì mọi việc sẽ tốt đẹp hơn.
    SL cũng đồng ý với TK là ở vào tuổi của chúng ta, nếu có được sức khỏe tốt và sự an lạc tinh thần là đã có hạnh phúc rồi. Smile!
    Chúc TK có sức khỏe và tinh thần an lạc nhé.
    Sương Lam

    ReplyDelete