Ngày 24 tháng 4 năm 2014, người phụ nữ tên Laura Mae Davis Burlingame ( 90 tuổi) sống tại Indiana – Hoa kỳ nghe nói một bảo tàng ở New Orleans đang trưng bày những di vật của các binh sỹ Mỹ thiệt mạng trong chiến tranh thế giới thứ II đã tức tốc yêu cầu người nhà dẫn bà đến tham quan để tìm kỷ vật tưởng nhớ người yêu thưở trung học, một chàng lính lục quân. Đây là một câu chuyện có thật được bảo tàng ghi chép lại.
Khi bà Burlingame còn trẻ, mối tình đầu của bà, anh ThomasJones (22 tuổi) đã hy sinh trong chiến tranh thế giới thứ II, và không bao giờ trở về bên cạnh bà được nữa. Burlingame muốn đến bảo tàng xem xem, dù cho là một bộ quần áo thậm chí là một bức ảnh, chỉ cần có thể biết được cuộc sống của anh ThomasJones trong quân ngũ là như thế nào bà đã cảm thấy mãn nguyện rồi.
Kết quả, khi Burlingame bước vào bảo tàng, một sự việc không thể nào tin nổi đã xảy ra ngay trước mắt bà. Burlingame nhìn thấy một cuốn nhật ký trong tủ kính, chủ nhân cuốn nhật ký chính là anh Thomas Jones năm đó mới 22 tuổi- tình yêu đầu tiên của bà !
Trên những tờ giấy đã ố vàng theo thời gian di ngôn cuối cùng của anh được viết ra :
” Bất cứ người nào tìm ra cuốn nhật ký này, hãy giao nó cho tình yêu đầu tiên của tôi, tên của cô ấy là Laura Mae Davis Burlingame.”
Sau khoảng thời gian 70 năm, khi Burlingame nhìn thấy bút tích của mối tình đầu, bà đã bật khóc trong niềm xúc động.
Cuốn nhật ký này là món quà bà tặng anh trước khi Jones ra trận. Trên chiến trường bom đạn đẫm máu, Jones vẫn dành ra thời gian mỗi ngày để ghi lại cảm xúc của mình, tình yêu với người bạn gái và nỗi nhớ gia đình, quê hương đều được gửi gắm vào cuốn nhật ký này. Thật không may, trong một cuộc chiến trên chiến trường Châu Á- Thái Bình Dương, Jones hy sinh dưới tay súng bắn tỉa của Nhật Bản. Trước khi qua đời Jones đã kịp ghi lại những lời cuối cùng vào cuốn nhật ký anh luôn mang theo bên mình: ” ” Bất cứ người nào tìm ra cuốn nhật ký này, làm ơn hãy giao nó cho tình yêu đầu tiên của tôi, tên của cô ấy là Laura Mae Davis Burlingame”.
Sau đó, thi thể và di vật của Jones được đưa về quê hương nước Mỹ. Bởi vì gia đình quá đau buồn trước cái chết của anh đã không phát hiện ra nguyện vọng cuối cùng được cất giấu trong cuốn nhật ký, nên đã không giao lại cuốn nhật ký người bạn gái đầu tiên của anh. Và sau đó, đã tặng lại những di vật quý báu này cho bảo tàng Quốc gia Thế chiến II, bang Louisiana, Mỹ.
70 năm sau đó, một lần nữa được tin về mối tình đầu, bà Burlingame đã khóc và thỉnh cầu nhân viên quản lý bảo tàng cho phép bà được đọc cuốn nhật ký. Người quản lý đưa cho bà đeo một chiếc găng tay trắng, cẩn thận mang cuốn nhật ký ra đưa cho bà đọc. Người quản lý trả lời phỏng vấn trên các phương tiện truyền thông : ” Tôi thực sự không thể tin nổi, tôi đã làm việc tại bảo tàng trong hơn thập kỷ qua,lần đầu tiên tận mắt thấy một con người được nhắc đến trong nhật ký bằng xương bằng thịt. ”
Jones và Burlingame gặp nhau trong lớp niên khóa 1941 ở trường trung học phổ thông Winslow. Jones là một cầu thủ bóng rổ trong đội tuyển của trường còn Burlingame là thành viên xinh đẹp của đội cổ vũ. Chiến tranh vô tình đã chia cắt hai người, cuối cùng Jones đã hy sinh trên chiến trường. Sau khi anh qua đời, Burlingame đã kết hôn với người bạn thân nhất lúc còn sống của Jones – một sĩ quan không quân Mỹ năm 1945.
Bà cho biết : Jones đã tặng bà chiếc nhẫn tốt nghiệp nhưng họ không đính hôn. Họ hẹn hò trong suốt quãng đời học sinh trung học và còn đi dự tiệc tốt nghiệp cùng nhau.
Anh viết dòng nhật ký đầu tiên khi là một binh nhất tại trại Elliott ở San Diego, chưa đầy một năm trước khi bị bắn chết. Anh gọi nó là ” Lịch sử cuộc đời tôi những ngày trong thủy quân lục chiến Mỹ… Và hơn tất cả, tình yêu của tôi dành cho Laura Mae, người chiếm trọn trái tim tôi. Vì vậy, nếu bất cứ người nào tìm thấy cuốn nhật ký này hãy giao nó cho cô ấy. Tôi đang viết điều này như là lời ước nguyện cuối cùng của cuộc đời tôi “.
Bảo tàng đã chụp lại quyển nhật ký và gửi bà một bản làm kỷ niệm. Cuốn nhật ký với bìa cỡ 10 x 17 cm có dán bức ảnh của bà Burlingame. Trên ảnh là chữ ký của bà Burlingame: “Yêu anh, Laurie”. Dù muộn nhưng cuối cùng cuốn nhật ký sau 70 năm đã trở lại với chủ nhân của nó.
Nguồn Blogtamsu
No comments:
Post a Comment