Lang thang trên mạng mấy hôm nay lòng tự hỏi, không
biết có phải đất nước đang chuyển mình cho một cuộc thay da đổi thịt nữa hay
không bởi chưa bao giờ người dân “tự do” đến như thế.
Cứ tạm so sánh với ngày 30 tháng 4 năm 1975, thì sẽ
thấy rằng dân bây giờ tự do hơn nhiều mặc dù vẫn còn hàng ngàn vụ bất công thái
quá đối với người dân.
Lúc đó người dân Sài Gòn tuy chào đón một đội quân mới
vào tiếp quản với thái độ chừng mực vì nỗi lo lắng đối với đạo quân xa lạ vẫn lảng
vảng chung quanh hàng xóm láng giềng của họ, nhưng dù sao những người bộ đội
xem rất hiền lành, hơi ngố, và nhất là họ tránh tiếp xúc với người dân đã mang
lại chút ít tin cậy vào thời gian đầu, rồi mọi sự dần qua.
Qua với người này nhưng không qua với người khác.
Người dân Sài Gòn biết được cái giá của chiến thắng
là học tập cải tạo, là đánh tư sản là kinh tế mới.
Nhưng họ cam chịu bị vây khốn với hy vọng một ngày
nào đó đất nước sẽ đổi thay vì dân tộc này đã kéo dài sự bất công quá lâu. Họ
im lặng và cúi xuống làm việc vì sinh nhai.
Rồi những thay đổi cũng đến, nhưng chỉ thay chứ
không đổi được bức tranh ảm đạm, bất công của đất nước.
Đất nước chuyển mình không xuất phát từ ý chí của
nhà cầm quyền mà từ khuynh hướng hội nhập của thế giới vào Việt Nam. Những khu
kinh tế mới biến mất thay vào đó là các Khu chế xuất, tập trung hãng xưởng nước
ngoài thành lập nhà máy của họ tại Việt Nam. Người dân vui mừng vì cơ hội đổi đời
hé ra một tương lai sáng sủa hơn. Những khu đất được đền bù khiến hàng ngàn gia
đình lột xác, xe cộ máy móc nhà cửa nổi lên như một dòng cuồng lưu kéo theo
hàng triệu con người bỏ ruộng, bỏ vườn hòa vào dòng chảy của các đại gia “hai
lúa”. Dòng chảy ấy mau chóng cạn kiệt sau một thời gian ngắn, những nông dân
may mắn sau khi tiêu tốn tiền đền bù giải tỏa vào những phung phí của cuộc đổi
đời, bị đạp trở lại cột mốc zero của chặng đường làm giàu không cần lao động.
Cho tới thập niên 2010 thì mọi chuyện hình như bước
vào giai đoạn mới. Bây giờ là thời của đại gia, thời của Bí thư các loại.
Và bây giờ dân cũng đã không còn im lặng.
Người dân bây giờ tự do khai quật những điều bị cho
là cấm kỵ trước đây với hai cái tên điển hình sự cho thối nát của thể chế hôm
nay: Chủ tịch tập đoàn FLC Trịnh Văn Quyết và Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thanh Hóa Trịnh
Văn Chiến.
Với tựa đề "Luật sư kinh doanh", Tạp chí
Forbes phiên bản Việt số tháng 7/2014 đã có bài viết về Trịnh Văn Quyết, một luật
sư ra làm nghề kinh doanh, nhân vật gây chú ý với một loạt thương vụ đầu tư,
mua bán bất động sản.
Đại gia tỷ phú đô la lên trang nhất của báo Forbes
Việt Nam ngày càng đông. Những cái tên Nguyễn Nhật Vượng, Trịnh Văn Quyết không
còn xa lạ như cách đây một thập niên. Họ là những tay kinh doanh bất động sản
thành công lớn và tài sản của hai “danh nhân” này tuy được nói là cả tỷ đô la
nhưng thực tế bên trong còn hơn thế nữa.
Nếu Nguyễn Nhật Vượng lấy sức mạnh của Vingroup dể
thanh toán những mảnh đất màu mỡ nằm trong nội ô các thành phố lớn thì Trịnh
Văn Quyết lại chỉa mục tiêu vào các khu du lịch tiềm năng, Không phải tự nhiên
mà bạc tỷ chạy vào túi nếu họ kinh doanh bất động sản “hiền lành” như cả triệu
người khác. Họ có chiêu, tay phải họ cầm gươm đi “mua đất” tay trái họ cầm cái
khiên che chắn mọi chống đối của người dân hay những phát hiện gian trá do truyền
thông khui ra.
Họ biết ăn và biết chia. Họ thành công vì đồng tiền
đi trước là đồng tiền khôn.
Dĩ nhiên làm ăn ở Việt Nam là phải biết “bôi trơn”.
Từ một chị bán hàng rong cũng phải móc ra năm bảy ngàn cho bọn dân phòng, quản
lý thị trường rồi bây giờ là trật từ đường phố. Những đồng tiền nhỏ nhoi và tội
nghiệp ấy vẫn hàng ngày được “nhẹ nhàng” gửi cho các anh uống café để chúng em
kiếm tiền cho con ăn học.
Đối với trọc phú đỏ, họ có cách khác để chi tiền vừa
bài bản, thông minh lại được tiếng là giúp cho sự phát triển kinh tế của đất nước.
Đó là vẽ dự án, những khu đô thị mới cần phải nổi
lên để đẹp mặt thành phố. Phải tạo những khu resort làm mát mặt địa phương đồng
thời tạo công ăn việc làm cho người dân. Những bài bản ấy báo chí không lạ, người
dân không lạ và dĩ nhiên, lãnh đạo các tỉnh cũng hoàn toàn không lạ.
Vài ngày nay người ta công khai mang những tấm ảnh
khó tin phát tán trên mạng xã hội trong đó không ít tấm đã miêu tả dược chân
dung của các đại gia làm giàu như thế nào và các quan đầu tỉnh kiếm tiền ra
sao, do ai cung cấp.
Liên hệ mật thiết môi răng ấy cho thấy toàn cảnh xã
hội Việt Nam hôm nay. Tả tơi phía sau những khu đô thị hoành tráng vẫn chưa có
người ở.
Tấm ảnh chụp ông Bí thư Thanh Hóa Trịnh Văn Chiến và
đại gia Trịnh Văn Quyết, chủ tịch tập đoàn FLC tươi cười trong một sự kiện khiến
cho cả nước cay đắng. Cay đắng vì ông bí thư Thanh Hóa Trịnh Văn Chiến đang bị
dư luận lôi ra ánh sáng vì cung cấp hàng trăm tỷ cho bồ nhí Trần Vũ Quỳnh Anh.
Còn ông Trịnh Văn Quyết, chủ nhân ông với các “siêu”
quần thể khu nghỉ dưỡng và sân golf ở 6 tỉnh, thành chiếm quỹ đất lên tới 4.124
ha, 3.600 phòng khách sạn và hàng nghìn căn biệt thự. Trịnh Văn Quyết trở thành
“ông trùm” địa ốc giàu nhất nước.
Khu nghỉ dưỡng cao cấp FLC Sầm Sơn thuộc phạm vi do
ông Bí thư Trịnh Văn Chiến quản lý trị giá 5.500 tỷ dọc bờ biển Sầm Sơn đã xua
đuổi hàng ngàn hộ dân đang sinh họat tại vùng biển này không thể không có sự tiếp
tay của ông mà FLC thành công được.
Hai con người ấy kề cận tươi cười chụp hình bên nhau
tuy không có giá trị là bằng chứng để truy tố nhưng nó có giá trị của sự
liên tưởng, một giá trị tuyệt đối làm cho người dân tỉnh ngộ.
Ông Quyết lấy đâu ra tiền cho gái nếu không kề vai kẹp
cổ Trịnh Văn Chiến?
Ông Chiến lấy đâu ra đất để xây resort nếu không cặp
cổ ông Quyết dúi những phong bì dười gầm bàn trong những lần gặp gỡ công khai
giữa thanh thiên bạch nhật?
Cái tinh thần “quyết chiến” ấy thể hiện trên ánh mắt
uất hận của người dân Thanh Hóa. Nó nằm trên các trang mạng xã hội và người dân
đã dần biết được câu hỏi “tại sao họ giàu như thế?”
Những đại gia lớn nhất nước Việt luôn là người tin cẩn
của hệ thống chính trị Việt Nam. Bất cứ một dự án lớn nào cũng được “nghiên cứu”
rất kỹ giữa hai “đối tác”. Từ việc vẽ ra mục đích cho có vẻ hợp với nhu cầu
phát triển, cho tới cách tiến hành dự án ấy đều được rà soát kỹ lưỡng cho phù hợp
với pháp luật và thủ tục ăn chia với nhau.
Càng giàu thì người ta càng ác. Chính bản thân họ dù
sao cũng là con người họ không thế ác như thế nếu phía sau không có những cái đầu
điều hành đất nước “ác” hơn.
Đó là định luật phát triển của mafia và dĩ nhiên
mafia đỏ vẫn nguy hiểm hơn mafia tư bản nhiều bởi chúng có điều 4 trong hiến
pháp.
Ngày hôm qua, có thêm một tấm ảnh khác: người dân
Đông Yên lặn lội dưới bầu trời tím tái vì mưa gió để biểu tình chống Formosa
vào sáng ngày 11 tháng 3.
Trong cuộc biểu tình ấy người ta mang lên trang mạng
xã hội những video clip cho thấy một việc rất mới vừa xảy ra: người dân hô vang
dội “đả đảo cộng sản”.
Cái thời người dân lẳng lặng lên xe đi kinh tế mới
đã qua, bây giờ họ đã không còn biết sợ. Hình ảnh quan lại cấu kết với các tập
đoàn “quyết chiến” với dân đã kích thích sự nổi dậy.
Bắt đầu cuộc nổi dậy nào cũng có khẩu hiệu rất quen
thuộc: “đả đảo”.
Chế độ cũ sụp đổ vì những tiếng “đả đảo” giữa lòng Sài
Gòn. Chế độ cộng sản Việt Nam cũng sẽ không thể thoát khỏi sụp đổ từ những tiếng
hô đả đảo của người dân bị áp bức giữa miền Trung tang thương ấy.
Với hiện tượng người dân VN đả đảo CS như nay,hình như tác giả Cánh Cò
ReplyDeletelạc quan hơi sớm khi ông cho rằng CSVN sắp bị sụp đổ.Sở dĩ CC kết luận như thế,là bởi ông cho rằng chế độ VNCH sụp đổ từ chỗ dân chúng biểu tình "đả đảo"
ở Saigon vậy.Thật ra,VNCH sụp đổ không do dân chúng biểu tình "đả đảo",mà do
họ mất sức mạnh tự vệ trước sự xâm lăng hung hãn của quân Bắc Việt với sự
yểm trợ tối đa của Nga với Tàu.Nói cho rõ hơn,Hoa Kỳ bấy giờ vì tham thị trường
hơn một tỷ dân ở Tàu,nên họ bắt tay với Chệt mà bỏ VNCH,sự việc đơn giản thế
thôi.Thử hỏi,một bên thì bị bỏ rơi mất hết sức mạnh,một bên lại được yểm trợ tối
đa bởi hai cường quốc Nga Tàu,có lẽ CC đã thấy nguyên do sụp đổ của VNCH rồi
vậy.Giả sử VNCH không bị bỏ rơi,thì chuyện "đả đảo" ở Saigon (do bọn CS tổ chức) rốt cuộc chẳng nên cơm cháo gì đâu.
Nên biết,một nhà nước chỉ sụp đổ,ngoài việc đả đảo của dân còn cần phải có
yếu tố vũ lực mới được.Thế mà người dân VN hiện nay dưới sự cai trị của Bắc
Bộ Phủ thì sao?Rõ ràng họ không thể có một vị lãnh đạo uy tín để tập họp mọi
người,lại còn tay không như thế thì làm gì được CS Hà Nội?Với cái tinh thần đả
đảo ấy,chẳng lẽ nó có sức mạnh gì khiến cho CS Hà Nội sợ hãi hay sao?Đừng nói bọn chúng sợ hãi vì không có ai ủng hộ.Thật ra,bọn chúng đang được bảo vệ
cực kỳ chặt chẽ bởi rất nhiều người hưởng lợi từ chế độ ấy.Số người như thế
không phải là ít,gần như hơn nửa dân chúng ngoài Bắc với một phần tư người ở
miền Trung và Nam nữa đấy ! Tóm lại,với chuyện biểu tình đả đảo CSVN như nay,
người Việt chẳng làm chúng rụng sợi lông,huống hồ làm chúng sụp đổ được sao?
Tuyen Le
Chúng tôi VIETNAESE FOR FREEDOM IN VIETNAM Chúng tôi cám ơn quy vị nhận xét các vấn đề hiện tương của Dân-tộc thay vì người dân Việt là khái quát diển biến Hòa binh hay tuyên chiến dành quyền phủ quyết Dân-tộc chủ quyền nước Vietnam một thể thay vì quyền lực Chủ nghĩa Red Communist National committed đang khoanh vung Chiến lược nhăm tuyên chiến Tòan cầu tạo thế lưc cho Red China Communist tuyên chiến quyền kiểm sóat trên biển đông nhằm thay thế cùng xem thương sự tổ chức Luật pháp Quốc tế hiên diên Tòan cầu do Hoa-ky cừơng quốc bảo vệ quyền Human Right for Freedom định ước U.N ủy nhiệm đo đó qúa trình sau năm 1991 CS Liên sô và Trung đông sụp đổ trong khi HK xem thương Red China về Chính tri tráo trở chuyển hóa Trung-quôc theo Dân-chủ Toàn diên Nên HK tạo cho Trung-Quôc Kinh tế hầu tạo cho nhân sinh sau thời CS kể cả CSVN kẻ bất lương xâm chiếm Đông dương "Miên và Lào" trong Chiến tranh Lạnh đến 1989 tuân thủ Luật Quốc tế rang buộc lui binh trao trả tự do cho nươc MIÊN và LAO cũng kể tư 1991 do Trung-Quôc Chỉ đạo theo Bốn Tốt cùng 16 Chư vàng như trên cùng vận mang nổi trôi của Dân-tộc Vietnam Theo DCSVN xây dưng nước CHXHCN như CHXHCN/Red China nhưng nổi đau của Dân-tôc không có tinh thân Hiệp thương hay Hoà giải cùng Dân-tôc vẩn nuôi sư rạng nức chia rẻ Nam Bát/VN kể cả trong Bộ Chính Tri CSVN còn nặng nề sâu đận trong Cán binh CS dù là HK tuân thủ HD73 ra khỏi VN để lai quyên QDVNCH môt miền Nam Hiên hoa va Tư-do cùng nên Dân-chủ lại cho Bắt Vietnam nhăm chính saćh Hòa Hợp trong Hòa Binh Thống nhất Theo HD1954 Hiêp thương Đâu phiế 1957 một cơ hội tốt nhưng lại huy diệt thành Chiến tranh nội đia,khốn nạng nhất Dân tôc Tiêu thụ vũ khí cho Chủ nghĩa thí điểm vô hình.? Chúng tôi trình bay trên tùy nghi tham kiến bơi v̀i quyên lưc mềm không thể tiếp diển cho chủ nghĩa Vô thân "Gia-đình,Tôn-giao,Không Tổ-quôc" Chỉ có Chủ nghĩa Communist National committee do đó Bạo hành Human Right dựa trên quyền Xã-hội nô bọc thay vì Dân-chủ Phi-pháp hiên diên DCSVN mang Dân-quân CSTQ sinh tồn trên lãnh thổ nhăm trấn áp Dân-tộc đên đương cùng Hán hóa Nô vong hay thay thế Bia thịt lam thi nghiệm Vũ khí Chiến lược mơi CSTQ đang thư sưc với vùng Biên đông TQ sai trái Luật Biển 1982 của LHQ như vậy Dân-chủ Tòan cầu do Red China đang quấy nhiểu Hoa-ky chao đông.trong thơi kỳ Tranh tối và sáng sau hơn 26 năm Chiến tranh Kinh-tế cùng Dân-chủ.Thành thật cám ơn qúy vi mong qúy vi nên tự nhận định hâu có Chính sách chon đường Đấu tranh hay Tự vệ Chúng tôi tặng bốn chư "NHÂN,DỦNG,BINH và PHÁP" đây là Chiến lươc cứu cánh thóat Trung cho Dân-Tộc Vietnam trong năm 2017 cũng như Biển Đông la của Vietnam nếu DCSVN thơ ơ sẽ là của DCSTQ .??./-Thank's
ReplyDelete