
Việt kiều về nước xôn xao
Quên
đi nỗi nhục năm nào vượt biên 
Trốn
chui trong những khoang thuyền 
Nhưng
nay vinh hiển xem thường nhục xưa 
Rủng rỉnh vài đồng đô thừa
Ào
ào về lại nơi vừa ra đi 
Mặt
mày vênh váo phương phi 
Ăn
chơi trác táng mỗi khi đêm về 
Thói
đời nhìn thấy ủ ê 
Nhiều
tên ở Mỹ làm nghề lượm lon 
Khi
về đến tận Sàigòn 
Nổ
như cái pháo chẳng còn ngại chi 
Rằng
là giám đốc Realty 
Kỹ
sư điện toán Huê Kỳ chính tông 
Giáo
sư dạy học trường công 
Tiến
sĩ hóa học làm trong Giác Đài 
Mục
đích "nổ" để thị oai 
Việt
kiều thứ thiệt chẳng sai chút nào 
"Nổ"
để mong kiếm ít "đào" 
Gái
tơ, mơn mởn ra vào hotel 
Ở
đời chẳng biết phân minh 
Giữa
cái ô nhục - hiển vinh con người 
Xưa
bị Việt Cộng trêu ngươi 
Bỏ
tù hành hạ ba đời tổ tông 
Nổi
nhục chưa giải quyết xong 
Nay
lại đèo bồng trở lại mua vui
 Nhiều
tên chơi trò hên xui 
Đem
tiền về "cúng"Cộng tìm mùi" đầu tư" 
Nghe
lời kêu gọi giả hư 
Rằng
yêu tổ quốc, bấy chừ Việt Nam 
Ngày
xưa chinh chiến cho cam 
Anh
em huynh đệ tương tàn với nhau 
Ngày
nay "thống nhất" một màu 
Cùng
nhau xây dựng làm giàu nước non 
Nghe
lời dụ dổ ngọt ngon
Nhiều
tên mất hết chẳng còn đồng ten 
Bỏ
của chạy thoát thân hèn 
Khi
về đến Mỹ lại khen nước nhà 
Nào
là phát triển xa hoa 
Ngày
nay sang trọng hơn là ngày xưa
Ăn
chơi "bốn vách" dư thừa 
Việt
Cộng nay lại thích ưa Việt kiều 
Về
đi nhà nước đón chiều 
Queo
côm (Welcome) chất xám đủ điều lời ru 
Nhiều
tên trí thức còn ngu 
Bon
chen tìm gặp chóp bu Cộng thù 
Chúng
qua nước Mỹ công du 
Để
mà xin được ấp - ru (approve) việc làm 
Cho
đời sống được vinh sang
Mà
quên nỗi khổ gian nan năm nào 
Múi
mặt xa rời đồng bào 
Tị
nạn hải ngọai kêu gào đấu tranh 
Nhiều tay Hát Ô rỡm ranh 
Chạy
trốn cộng sản lại quay trở về 
Ăn
chơi trác táng phủ phê 
Nhiều
tay già lại còn rê gái làng 
Góp
phần phá vở tan hoang 
Thuần
phong mỹ tục hàng ngàn năm qua 
Người
Việt truyền thống ông cha 
Nghìn
năm văn hiến, xót xa vô cùng 
Vậy
mà có kẻ ung dung
Biết
mình sai trái vẫn chung đầu vào 
Còn
nói "ăn chơi cấp cao"
Việt
kiều phải biết "mận" "đào" khác nhau 
Thôi
thôi thành thật xin chào 
Mấy
tên tị nạn đổi màu kỳ nhông. 
................................................
Việt
gian , Việt Cộng , Vịt Kìu .
3
Việt họp lại , tiêu điều nước Nam .
Sưu tầm
 
QUÊN ĐI NỖI NHỤC
ReplyDeleteDUY VĂN - HÀ ĐÌNH HUY
Việt kiều về nước xôn xao
Quên đi nỗi nhục năm nào vượt biên
Trốn chui trong những khoang thuyền
Tiền, vàng mất hết chuốt phiền vào thân
Qua tay những kẻ bất nhân
Đầu nậu bãi bến đến dần Công An
Cùng bọn hải tặc nghinh ngang
Hãm hiếp phụ nữ bỏ càng xuống sâu
Mặc cho chồng con thảm sầu
Gia đình ly tán biết đâu mà lường
Kêu trời kêu đất thảm thương
Nhưng nay vinh hiển xem thường nhục xưa
Rủng rỉnh vài đồng đô thừa
Ào ào về lại nơi vừa ra đi
Mặt mày vênh váo phương phi
Ăn chơi trác táng mỗi khi đêm về
Thói đời nhìn thấy ủ ê
Nhiều tên ở Mỹ làm nghề lượm lon
Khi về đến tận Sàigòn
Nổ như cái pháo chẳng còn ngại chi
Rằng là giám đốc Realty
Kỹ sư điện toán Huê Kỳ chính tông
Giáo sư dạy học trường công
Tiến sĩ hóa học làm trong Giác Đài ( 1)
Mục đích “ nổ” để thị oai
Việt kiều thứ thiệt chẳng sai chút nào
“Nổ “ để mong kiếm ít “đào”
Gái tơ, mơn mởn ra vào hô tel
Mua tình với ít tiền cheo
Khi trở lại Mỹ hiểm nghèo bệnh mang
Si đa đáng kiếp cho chàng
Suốt đời làm khổ họ hàng, vợ con
Nhiều ông sống, nhưng chẳng còn
Tâm hồn và chút lòng son với đời
Đi đâu thiên hạ cũng cười
“ Cha đó” mang bệnh giết người bây ơi! (2)
Tránh xa cái thứ rác rơi
Thật là tủi phận một đời kiếp sinh
Ở đời chẳng biết phân minh
Giữa cái ô nhục - hiển vinh con người
Xưa bị Việt Cộng trêu ngươi
Bỏ tù hành hạ ba đời tổ tông
Nổi nhục chưa giải quyết xong
Nay lại đèo bồng trở lại mua vui
Nhiều tên chơi trò hên xui
Đem tiền về “ cúng” tìm mùi “ đầu tư”
Nghe lời kêu gọi giả hư
Rằng yêu tổ quốc, bấy chừ Việt Nam
Ngày xưa chinh chiến cho cam
Anh em huynh đệ tương tàn với nhau
Ngày nay “ thống nhất” một màu
Cùng nhau xây dựng làm giàu nước non
Nghe lời dụ dổ ngọt ngon
Nhiều tên mất hết chẳng còn đồng ten
Bỏ của chạy thoát thân hèn
Khi về đến Mỹ lại khen nước nhà
Nào là phát triển xa hoa
Ngày nay sang trọng hơn là ngày xưa
Ăn chơi “ bốn vách” dư thừa
Việt Cộng nay lại thích ưa Việt kiều
Về đi nhà nước đón chiều
Queo côm ( Welcom) chất xám đủ điều lời ru
Nhiều tên trí thức còn ngu
Bon chen tìm gặp chóp bu Cộng thù
Chúng qua nước Mỹ công du
Để mà xin được ấp - ru việc làm (Approve)
Cho đời sống được vinh sang
Mà quên nỗi khổ gian nan năm nào
Múi mặt xa rời đồng bào
Tị nạn hải ngọai kêu gào đấu tranh
Nhiều tên Hát Ô rỡm ranh
Chạy trốn cộng sản lại quanh trở về
Ăn chơi trác táng phủ phê
Nhiều tay già lại còn rê gái làng
Góp phần phá vở tan hoang
Thuần phong mỹ tục hàng ngàn năm qua
Người Việt truyền thống ông cha
Nghìn năm văn hiến, xót xa vô cùng
Vậy mà có kẻ ung dung
Biết mình sai trái vẫn chung đầu vào
Còn nói “ ăn chơi cấp cao”
Việt kiều phải biết “ mận” “ đào” khác nhau
Thôi thôi thành thật xin chào
Mấy tên tị nạn đổi màu kỳ nhông.
Duy Văn - Hà Đình Huy
Bài thơ này của nhà thơ Duy Văn Hà Đình Huy sống Tiểu Bang California. Bài thơ trên blog người Phương Nam còn thiếu nhiều câu. Kính thông tin