Wednesday, March 19, 2025

Thổi Tắt Đèn Của Người Khác Không Làm Bạn Trở Nên Sáng Hơn Được


Có một chuyện :

Ngày còn đi học, tôi cũng thuộc dạng khá, tham gia thi giải này giải kia. Nhưng chỉ toàn xếp thứ hai.

Cái đứa thứ nhất, nó ngồi cách tôi ba cái bàn, ngồi bàn đầu của lớp. Đến bàn nó cũng phải tranh ngồi nhất. Tôi ganh tỵ lắm, tức anh ách nhưng chỉ cất trong lòng.

Ngày thi giải Quốc gia đến gần, tự nhiên nó lăn đùng ốm, chẳng đi học được, cũng chẳng có thời gian nghe giảng ôn thi. Càng về đợt nước rút, càng có nhiều tài liệu quan trọng, bài tập cũng ngày một dày lên. Tôi sẽ giấu tài liệu học một mình, tôi sẽ không trả lời nếu nó có hỏi. Tôi chắc mẩm, giải nhất lần này sẽ là của tôi, tôi sẽ không còn là một cái bóng, tôi sẽ chẳng còn xếp thứ hai. Tôi bắt đầu vẽ ra cái cảnh mọi người ngưỡng mộ tôi bằng cái não sĩ diện.

Nhưng mà không.

Bằng một cách quái lạ nào đó, tôi dành trọn một buổi tối để tổng hợp tài liệu, ghi những lưu ý quan trọng vào một tập vở, lọc cọc đạp cái mi ni Nhật sang nhà đứa thứ nhất kia. Tôi chẳng ưa gì nó, nhưng nó ốm thì tôi sốt ruột, lo lắng tới lạ kỳ. Có lẽ, vì chúng tôi cùng một lớp, chúng tôi là đồng đội của nhau. Thắng thua thì quan trọng gì chứ.

Tôi xấu hổ lắm, loanh quanh mãi mới dám bấm chuông. Mẹ nó mở cửa, bảo nó ốm nặng nằm bẹp dí trên tầng, tôi lò dò lên thăm. Thấy nó nhợt nhạt mà thương, tôi ngồi nói chuyện với nó, lần đầu tiên chúng tôi nói những câu dài như thế, vui như thế, mà không phải trên mặt giấy, hay rời khỏi phòng thi. Tôi đặt tập tài liệu vào tay nó, li nhí, mày học đi. Nó cũng ngại, tôi cũng ngại, rồi tôi cắm cổ ra về.

Ngày hôm ấy, tôi đã có một giải nhất, được trao bởi chính mình. Tôi đã chạm tới giải nhất của sự tử tế, tôi không chọn đi theo những lối suy nghĩ ganh đua tầm phào, tôi chọn sống tốt hơn, đi lên nhờ những điều tốt hơn, chứ không phải nhân một dịp nào đó, đẩy một người nào đó, để leo lên trong nhất thời. Nếu tôi chỉ được giải nhất chỉ vì người ta đang khó khăn, thì có nghĩ lý gì chứ. Tôi muốn cạnh tranh công bằng.

Năm đó, tôi và con bé ấy đồng giải nhất, nó ôm tôi rất chặt, cái ôm cảm hoá được nhiều điều.

Đúng vậy, tôi vẫn có thể toả sáng, toả sáng theo cách của riêng mình, mà chẳng càn một mánh khoé nào cả. Và, chúng tôi là đồng đội, nếu chỉ mình tôi đạt giải, đội của tôi không có thứ hạng, cũng mãi chỉ là vẻ vang của riêng tôi.

Đúng vậy,

Thổi tắt đèn của người khác không làm bạn trở nên sáng hơn, ngăn cản đường của người khác cũng không khiến bản thân mình có thể tiến xa hơn. Một bông hoa đẹp chẳng thể nào làm nên mùa xuân được, nhiều hoa đẹp, thì vườn đầy xuân.

Nam Cao từng nói: “Kẻ mạnh không phải là kẻ giẫm lên vai kẻ khác để thỏa mãn lòng ích kỉ. Kẻ mạnh chính là kẻ giúp đỡ kẻ khác trên đôi vai của mình.”

Và tôi biết mình là kẻ mạnh, một kẻ mạnh có lòng tốt được công nhận bởi chính mình.


Vân hà

Ngôi Làng Đặc Biệt Được Làm Từ 100.000 Quả Bí Ngô Ở Mỹ

Ngôi Làng Đặc Biệt Được Làm Từ 100.000 Quả Bí Ngô Ở Mỹ

Năm nay, vườn thực vật Dallas (Mỹ) tiếp tục được trang trí như một ngôi làng mang phong cách truyện cổ tích Peter Pan với 100.000 quả bí ngô để chào thu.

Triển lãm “Ngôi làng bí ngô” – phần chính trong lễ hội chào thu tại vườn thực vật Dallas, bang Texas (Mỹ) thu hút rất đông du khách ghé thăm vào tháng 10-11 hàng năm. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Ngoài bí ngô, rất nhiều loài thực vật đặc trưng của mùa thu cũng được trưng bày tại lễ hội.(Ảnh: Dallas Arboretum)Người dân địa phương vô cùng háo hức được trở lại vườn thực vật vào mỗi dịp lễ hội để xem triển lãm. (Ảnh: Dallas Arboretum)


Mỗi năm, những quả bí ngô lại được trưng bày theo phong cách, chủ đề khác nhau. Chủ đề năm nay là Cuộc phiêu lưu tại Neverland – vùng đất xuất hiện trong truyện cổ tích Peter Pan. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Sử dụng 100.000 quả bí với đủ các hình dạng, màu sắc và kích cỡ, các nghệ nhân đã dựng lại những khung cảnh trong câu chuyện. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Hàng trăm quả bí được xếp dọc những lối đi, tạo ra khung cảnh tuyệt đẹp và gây ấn tượng mạnh với du khách. (Ảnh: Dallas Arboretum) Nhiều gia đình tới đây để chụp ảnh. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Nhóm thiết kế chọn chủ đề, vẽ phác thảo và mất rất nhiều thời gian để bổ sung các chi tiết. Quá trình chuẩn bị có thể bắt đầu trước triển lãm cả năm. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Các nghệ nhân bắt đầu trang trí, sắp xếp bí ngô theo hình mẫu khoảng 4 tuần trước khi khai mạc triển lãm. Họ phải dùng tới những chiếc xe tải để vận chuyển số lượng lớn bí ngô. (Ảnh: Dallas Arboretum)

 

Trong thời gian triển lãm, nhân viên phải thường xuyên kiểm tra để loại bỏ những quả bí bị hư hỏng. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Triển lãm kéo dài từ tháng 10-11 hàng năm, với rất nhiều sự kiện thú vị và các buổi biểu diễn âm nhạc vào cuối tuần. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Sau khi triển lãm kết thúc, nhân viên mất 2 tuần để thu dọn các quả bí ngô. Phần lớn trong số chúng sẽ được gửi tới các sở thú để làm thức ăn cho động vật hoặc được dùng để làm phân bón hữu cơ. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Triển lãm cũng thu hút sự chú ý của nhiều du khách. Họ chia sẻ nhiều bức ảnh chụp tại lễ hội trên mạng xã hội. (Ảnh: Dallas Arboretum)

Năm 2017, chủ đề của triển lãm là Xứ sở Oz, chủ đề năm 2015 là Texas xưa cũ, năm 2012 là Nghệ thuật Bí ngô. (Ảnh: Dallas Arboretum) 


Hoàng Anh (Tổng hợp)