Wednesday, April 30, 2014

Đường Xích Đạo

Ecuador, một bước chân qua hai nửa bán cầu

Mặc dù đường xích đạo chạy qua hàng trăm địa điểm trên thế giới, nhưng chỉ Ecuador là quốc gia duy nhất mang niềm tự hào về vị trí địa lý độc đáo này.



Trong thực tế, tên chính thức của Ecuador là Cộng hòa Ecuador, nếu dịch theo nghĩa đen là "Cộng hòa xích đạo". Thành phố Quito cũng là thủ đô của Ecuador nằm ở chính giữa đường xích đạo tưởng tượng này.

Đường xích đạo đã được phát hiện và lập bản đồ vào năm 1736 bởi một nhóm thám hiểm trắc địa người Pháp, người dẫn đầu nhóm thám hiểm này là Charles -Marie de La Comdamine.



Charles -Marie de La Comdamine đã trải qua 10 năm ở Ecuador để lấy những số đo và đã chứng minh rằng trái đất này không hoàn toàn là tròn trịa mà nó là phình ra tại đường xích đạo.



Vào năm 1936, chính phủ Ecuador đã xây dựng một tượng đài để kỷ niệm 200 năm của cuộc thám hiểm trắc địa đầu tiên của Viện Hàn lâm khoa học Pháp.



Đài tưởng niệm này được xây dựng thêm một tòa tháp cao 30 m và trên đỉnh tháp được thiết lặp một hình cầu cao khoảng 2,4 m nữa vào năm 1979.
Tượng đài nằm trong một công viên có tên gọi là "Mitad del Mundo" hay "Tâm của thế giới". Một đường màu vàng chạy trên mặt đất đó được cho là đánh dấu vị trí chính xác của đường xích đạo.



Tuy nhiên, hệ thống định vị toàn cầu (GPS) hiện đại cho thấy rằng đường xích đạo thực tế nằm cách khoảng 240 m về phía bắc của vạch màu vàng mà được vẽ lên ở đây. Khi được hỏi về sự khác biệt, các quan chức công viên cho biết rằng ở gần vùng đất mà đường xích đạo chạy qua là một khe núi và mặt đất nơi ấy không phù hợp để xây dựng một đài tưởng niệm. Cho nên, các nhà xây dựng phải chọn một vị trí khác.


Mỗi năm có khoảng nửa triệu người tới đài tưởng niệm Mitad del Mundo. Mặc dù nhiều người biết được sự khác biệt này, nhưng vẫn không dừng viếng thăm và chụp ảnh đôi chân của họ đặt ở hai bên của đường vạch màu vàng mà được cho là đường xính đạo chạy ngang qua.


Cũng gần đài tưởng niệm này, chỉ mất 2 phút lái xe là đến được bảo tàng mặt trời Intinan, đây cũng là một địa điểm thu hút khá đông du khách viếng thăm. Bảo tàng này do tư nhân địa phương mở ra. Có một biển hiệu gần cổng của bảo tàng ghi vị trí của khu vực là thử trứng và nước tại vĩ độ 0, được tính bằng GPS.




Những hướng dẫn viên ở bảo tàng sẽ chứng minh các thủ thuật mà được cho là tất cả chỉ có trên đường xích đạo, chẳng hạn như làm cân bằng những quả trứng, việc suy yếu của cơ bắp do vĩ độ hay nước chảy ngược chiều kim đồng hồ. Thực sự đây không phải là thủ thuật gì cả mà do ở đường xích đạo, trọng tâm mọi vật rơi vuông góc với trục quay của trái đất nên một quả trứng có thể đặt đứng dễ dàng trên đầu một mũi đinh, nước trong bồn cũng rơi thẳng đứng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân giải thích vì sao các loại gió mùa, bão…đều được tạo ra ở bán cầu Bắc hay ở bán cầu Nam, còn riêng vùng xích đạo thì luôn yên bình.


Theo Tuệ Tâm (Zing.vn)

Trở Lại Sài Gòn - Mac Han Vi


Xưng Tội


Cả ông Cha lẫn tín đồ đều sáng suốt.

      - Thưa cha con muốn xưng tội : Trước năm 75, có mấy nguời cán bộ cộng sản nằm vùng bị truy lùng đến xin tá túc, và con có chứa họ dưới hầm nhà 

      - Giúp đỡ tha nhân khi họ kêu cứu trong lúc bị hiểm nguy không phải là một cái tội. 
      - Nhưng thưa cha… 
     - Con cứ yên tâm ra về. Điều con làm hoàn toàn hợp với tinh thần bác ái của Chúa Ky Tô và văn hoá của dân tộc Việt. “Thương người như thể thương thân. Rét thời cho mặc, đói thời cho ăn”. Gia Huấn Ca cũng có dậy như vậy. Chúng ta không thể vì chính kiến hay lòng thù hận mà bỏ nguời ta đói khát trong cơn hoạn nạn; hoặc tệ hơn nữa là tố giác những kẻ ở bước đường cùng. 
 Thưa vâng nhưng thưa … 
      - Cha hiểu …đó không phải lỗi của con. Nếu những kẻ được cứu giúp trong cơn hoạn nạn, sau này, trở mặt, lấy ân báo oán hoặc lại tiếp tục con đường tà đạo thì đó là tội lỗi của họ… 
      - Dạ vâng nhưng điều khiến con áy náy là… 
      - Là gì nữa ? 
      - Là vì họ… vẫn còn dưới hầm nhà… 
      - Con nói sao ? 
     - Thưa cha, qúi vị cán bộ cộng sản trốn dưới hầm nhà con vẫn còn sống ở duới đó cho mãi đến bây giờ. 
      - Ối, Giê Xu Ma…lậy Chúa tôi ! Sao lại thế, hả con ? 
      - Vì con vẫn chưa cho họ biết là cách mạng … đã thành công ! 
    - Nhưng… sao… sao… con lại … lại … đãng trí đến như thế được?
     - Tại con rút kinh nghiệm hồi kháng chiến chống Tây. Thuở ấy, bố con cũng chứa cán bộ cộng sản trong nhà; sau này, chính những nguời này đã “dàn dựng” để “nhân dân” mang ông cụ ra … đấu tố cho đến chết ! Bởi vậy nên con sợ… 
      - Kể thì cũng như nuôi rắn trong nhà, đáng sợ thật chứ chả phải chuyện đùa ! 
      - Xin cha giúp con… 
    - Thôi thế này con ạ, về lấy xi măng lấp luôn cái hầm nhà lại cho… xong ! Đỡ được đứa nào hay đứa đó. Tội nghiệt này, xin Chúa nhân từ chứng giám, ta xin chịu thay con. 
    - Con xin lĩnh ý cha; tuy nhiên, việc làm này, cũng xin Chúa nhân từ chứng giám (“I am more than happy to do that…”), con làm thì con chịu, không liên hệ gì đến cha hoặc bất cứ ai!


Sưu tầm

Tuesday, April 29, 2014

Hoa Thủy Tinh

Mời xem Hoa Thủy Tinh tuyệt vời của điêu khắc gia người Đức Hans Godo Frabel.


















Em Yêu Anh - Phẩy (Một Chuyện Tình Dễ Thương)


Cần phải tin vào quyền lực của những chữ cái a, b, c, d, e… Vâng, chỉ cần một chữ cái cũng có thể thay đổi cả một số phận. Bằng chứng ư? Chính là câu chuyện sau đây:

Khi ông bà Point (trong tiếng Pháp có nghĩa là dấu chấm) có một cậu con trai và họ quyết định đặt cho cậu một cái tên vĩ đại. Sau khi lưỡng lự giữa Rambo, Charlemagne, RamsesCatona, cuối cùng họ lại chọn Virgile bởi đó là tên một trong những nhà thơ cổ đại lớn nhất.

Chỉ có điều là ông Point đã quá xúc động khi ghi tên con vào sổ đăng kí, ông đánh vần nhầm ra “V-I-R-G-U-L-E” và thế là Virgile trở thành Virgule (nghĩa là dấu phẩy).
Khi biết điều này, dù rằng rất giận nhưng vợ ông vẫn nhìn cậu con trai rồi cười:
- Nhìn con thật xinh xắn lại nhỏ bé. Virgule! Thế cũng tốt.
Và cái tên được giữ lại.

Cũng như cái tên của mình, Virgule trông khẳng khiu và buồn cười. Ở trường, mỗi khi điểm danh, thầy giáo gọi:
- Point Virgule!
Và Virgule đứng bật dậy, như một dấu chấm phẩy và đáp:
- Dạ, có mặt!


Sau đó, Virgule lớn lên và đem lòng yêu cô bạn hàng xóm của anh, Séraphine. Khi người ta yêu, sẽ có hai loại người: những người dám thổ lộ và những người không dám. Virgule là loại thứ hai. Và bất hạnh hơn nữa khi mỗi lần Séraphine xuất hiện là Virgule trở nên xanh lét, mồ hôi đầm đìa, bước trượt cầu thang. Anh co rúm người lại đến nỗi trông anh như một dấu chấm, một dấu chấm nhỏ xíu… khi đó có thể gọi anh là Point Point. Và Séraphine chẳng bao giờ nhìn thấy anh.

Ấy vậy mà… chính chữ ”u” đã làm mọi thứ trở nên thay đổi. Các bạn có biết như thế nào không?
Séraphine đem lòng yêu một chàng trai không yêu cô. Cô luôn cười nói, cố gắng bắt chuyện với anh ta, gọi điện cho anh ta, viết thư cho anh ta…. nhưng chẳng được gì cả. Thật đáng thương cho Séraphine.

Một ngày nọ, cô quyết định gửi bức điện thứ mười cho tình yêu của cô. Và chính hôm đó, Séraphine gặp Virgule ở bưu điện vì Virgule chính là nhân viên ở đó.
Khi Virgule thấy Séraphine đến gần, anh cảm thấy mình sắp ngất đi. Cô thì không nhìn anh:
     - Tôi muốn gửi một bức điện- cô nói với một giọng buồn bã.
     - Xin cô vui lòng đọc nội dung… Virgule cầm bút và lắp bắp nói.
Cô đọc với giọng run:
     - Je t’aimevirguleJe t’adorevirgule- Je voudrais tant que tu me dises que tu m’aimes aussipoint.
(Em yêu anh – ”phẩy” – em thương anh – ”phẩy” – em rất muốn anh cũng nói với em rằng anh cũng yêu em- “chấm”).

Tuyệt vời làm sao khi nghe một câu như vậy và Virgule yêu cầu Séraphine nhắc lại. Cô đọc:
     - Je t’aime – Je t’adore….
     - Không, không! – Virgule nói – Hãy đọc lại đầy đủ cơ!
Séraphine làm theo:
     - Je t’aime – virgule – Je t’adore – virgule…
     - Lần nữa nhé cô… – Virgule rụt rè.
Mỗi lần nghe câu đó, đôi mắt anh lại sáng lên.

Và đột nhiên, Séraphine nhận ra Virgule là một chàng trai thật đáng yêu với đôi mắt ấy và hàng mi dài… nụ cười của anh thì dịu dàng như mật ngọt.
Như có một phép lạ, anh thì thầm với cô:
     - Anh cũng yêu em, Séraphine.

Chỉ một chữ đôi khi thay đổi cả câu, và một câu có thể thay đổi cả một số phận. Nếu Virgule tên là Virgile, một nhà thơ cổ đại lớn nhất, thì có lẽ bây giờ anh vẫn cô đơn.
Bây giờ Virgule và Séraphine đang rất hạnh phúc bên nhau và họ đã có ba dấu chấm nhỏ…

Sưu tầm

Monday, April 28, 2014

The most stairs climbed on the head! - GUINNESS WORLD RECORDS JAPAN SHOW #1

Sống Vui Từng Ngày, Bon Chen Gì Nữa


Ngậm ngùi bởi tiếc nuối tuổi trẻ đã trôi qua lúc nào không hay ! Ngậm ngùi phải chi hồi đó thế này thế khác… Hình như ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ ! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú ! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.

Từ ngày có “thế giới phẳng”, ta còn sống với đời sống ảo. Ta ngồi đây với bạn nhưng chuyện trò với một người nào khác, cười đùa, nhăn nhó, giận dữ, âu yếm với một người nào khác ở nơi xa. Khi bắt lại câu chuyện thì nhiều khi đã lỡ nhịp ! Hiểu ra những điều tầm thường đó, tôi biết quý thời gian hơn, quý phút giây hiện tại, ở đây và bây giờ hơn. Nhờ vậy mà không có thì giờ cho già nữa ! Hiện tại thì không có già, không có trẻ, không có quá khứ vị lai. Dĩ nhiên, không phải trốn chạy già mà hiểu nó, chấp nhận nó, thưởng thức nó. Khi biết “enjoy” nó thì quả có nhiều điều thú vị để phát hiện, để khám phá.

Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75 ! Vậy sao ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải….nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không ? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi,không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!

Ta cũng có thể gạt gẫm mình chút đỉnh như đi giải phẫu thẩm mỹ chẳng hạn. Xóa chỗ này, bơm chỗ nọ, lóc chỗ kia. Nhưng nhức mỏi vẫn cứ nhức mỏi, loãng xương vẫn cứ loãng xương, tim mạch vẫn cứ tim mạch… Cơ thể ta cứ tiến triển theo một “lộ trình” đã được vạch sãn của nó, không cần biết có ta ! Mà hình như, càng nguyền rủa, càng bất mãn với nó, nó càng làm dữ. Trái lại nếu biết thương yêu nó, chiều chuộng nó một chút, biết cách cho nó ăn, cho nó nghỉ, biết cách làm cho xương nó cứng cáp, làm cho mạch máu nó thông thoáng, làm cho các khớp nó trơn tru thì nó cũng sẽ tử tế với ta hơn. Anh chàng Alexis Zorba nói: ” Cũng phải chăm nom đến thân thể nữa chứ, hãy thương nó một chút. Cho nó ăn với. Cho nó nghỉ với. Đó là con lừa kéo xe của ta, nếu không cho nó ăn, nó nghỉ, nó sẽ bỏ rơi mình ngang xương giữa đường cho mà coi” (Nikos Kazantzaki).

Từ ngày biết thương “con lừa” của mình hơn, tử tế với nó hơn, thì có vẻ tôi… cũng khác tôi xưa. Tôi biết cho con lừa của mình ăn khi đói, không ép nó ăn lúc đang no, không cần phải cười cười nói nói trong lúc ăn. Món gì khoái khẩu thì ăn, chay mặn gì cũng tốt. Cá khô, mắm ruốc gì cũng được, miễn là đừng nhiều muối quá ! Một người cô tôi mắc bệnh “ăn không được”, “ăn không biết ngon” vậy mà vẫn béo phì, đi không nổi, là bởi vì các con thương bà quá, mua toàn sữa Mỹ mắc tiền cho uống ! Sữa giàu năng lượng, nhiều chất béo bổ quá, làm sao còn có thể ăn ngon, làm sao không béo phì cho được? Giá nghèo một chút còn hay hơn! Cá kho quẹt, rau muống mà tốt, miễn bà ăn thấy ngon, thấy sướng ! Tôi cũng biết cho con lừa của mình ngủ hơn. Ngủ đầy giấc, đủ giấc. Ngủ đủ giấc là cơ hội tốt nhất cho các tế bào não phục hồi, như sạc pin vậy. Sạc không đủ ma đòi pin ngon lành sao được !

Bảy trăm năm trước, Trần Nhân Tông viết: Cơ tắc xan hề khốn tắc miên! (Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền!) trong bài Cư trần lạc đạo, (ở đời mà vui đạo)! Ông là vị vua nhà Trần sớm nhường ngôi cho con, lên tu ở núi Yên Tử, Tổ sư thiền phái Trúc Lâm. Tu hành như vậy mà khi quân Nguyên xâm lấn nước ta, ông liền xuống núi, ra tay dẹp giặc, xong, phủi tay lên núi tu tiếp !

Mỗi người có đồng hồ sinh học của riêng mình, không ai giống ai, như vân tay vậy, cho nên không cần bắt chước, chỉ cần lắng nghe mình. Phương pháp này, phương pháp nọ của người này người kia bày vẽ chẳng qua cũng chỉ để tham khảo, nắm lấy nguyên tắc chung thôi, rồi áp dụng vào hoàn cảnh riêng cụ thể của mình, tính cách mình, sinh lý mình. Phương pháp nào có sự ép buộc cứng ngắc quá thì phải cảnh giác!

Cũng nhớ rằng tới tuổi nào đó, tai ta sẽ bắt đầu kém nhạy, mắt bắt đầu kém tinh, đấu óc bắt đầu kém sắc sảo. Tai kém nhạy để bớt nghe những điều chướng tai. Mắt kém tinh để bớt thấy những điều gai mắt. Đầu óc cứ sắc sảo hoài ai chịu cho nổi! Tuy vậy, tai kém mà muốn nghe gì thì nghe, không thì đóng lại mắt kém mà muốn thấy gì thì thấy, không thì khép lại. Thế là “căn” hết tiếp xúc được với “trần”. Tự dưng không tu hành gì cả mà cũng như tu, cũng thực tập ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm!

Rồi một hôm đẹp trời nào đó ta còn có thể phát hiện mắt mình chẳng những nhìn kém mà còn thấy những ngôi sao lấm chấm, những lốm đốm hoa trên bầu trời trong xanh vời vợi kia. Nếu không phải do một thứ bệnh mắt nào đó thì đây hẳn là hiện tượng thoái hóa của tuổi già, nói nôm na là xài lâu quá, hết thời hạn bảo hành. Cái mà người xưa gọi là “hoa đốm hư không” chính là nó. Tưởng hoa đốm của trời, ai dè trong mắt mình! Chỉnh cái “tưởng” của ta nhiều khi làm hại ta. Biết vậy ta bớt mất thì giờ cho những cuộc tranh tụng, bớt tiêu hao năng lượng vào những chuyện hơn thua. Dĩ nhiên có những chuyện phải ra ngô ra khoai, nhưng cái cách cũng đã khác, cái nhìn đã khác, biết tôn trọng ý kiến người khác, biết chấp nhận và nhìn lại mình.

Khi 20 tuổi người ta băn khoăn lo lắng không biết người khác nghĩ gì về mình. Đến 40 thì ai nghĩ gì mặc họ. Đến 60 mới biết chả có ai nghĩ gì về mình cả ! Tóm lại, chấp nhận mình là mình và từ bi với mình một chút. Nhưng muốn vậy, phải… chuyển đổi cách thở. Thở ư ? Đúng vậy! Một bác sĩ có thể biết rất nhiều về bộ máy hô hấp, về cơ thể học, sinh lý học, bệnh lý học của bộ máy hô hấp nhưng chưa chắc đã biết thở !

Sưu tầm

Sunday, April 27, 2014

Về Thăm Mộ Chàng- Tâm Tiễn- Liên Bình Định - 2014

Mời thưởng thức youtube tâm sự người góa phụ về thăm mộ chồng

Các Món ăn Bổ Dưỡng Nhứt Ở VN Hiện Nay


1. ĂN SƯƠNG : Hành động đĩ rạc, liếm trôn ngoại bang khắp 10 phương của Đảng Cộng Sản VN. 

2. ĂN GIAN, ĂN CẮP, ĂN TRỘM, ĂN CƯỚP: Quốc sách của tập đoàn cộng sản VN. 


3. ĂN MÀY, ĂN XIN, ĂN CHO: Chính sách ngoại giao của nhà nước VN. 

4. ĂN HỐI LỘ, ĂN TIỀN, ĂN TẠP, ĂN THAM: Công việc hằng ngày của quan chức Cộng sản. 

5. ĂN HẠI ĐÁI NÁT : Chỉ sự ngu dốt của toàn thể Tập Đoàn Cộng Sản VN. 

6. ĂN BẨN, ĂN BỐC, ĂN CÁNH, ĂN BỚT, ĂN CHIA: Tập đoàn đưa phe cánh để rút ruột các công trình xây dựng…rồi ăn chia. 

7. ĂN VỤNG, ĂN XỔI: Chính sách của Công An VN. 

8. ĂN CỔ, ĂN GIỖ, ĂN TIỆC: Nơi mỗi buổi chiều gặp nhau của quan chức, công an sau khi ăn bẩn, giựt được tiền của dân. 

9. ĂN CHƠI: Bia ôm karaoke nơi quan chức tham nhũng đến chơi để tránh bị chụp hình. 

10. ĂN HIẾP, ĂN THIẾU, ĂN CHỊU: Ngón nghề của công an đối với dân. Món "ăn hiếp" hiện đang được sử dụng tối đa để trù dập các nhà dân chủ. 

11. ĂN BÁM: Như con đỉa đeo theo hút máu. Đảng cộng sản ăn bám xương máu của nhân dân VN. Trên thế giới không có một đảng phái nào lại được quyền lãnh lương trên tiền thuế của dân nhiều như thế. 

12. ĂN THỀ: Buổi lễ tuyên thệ để vào đảng cướp Cộng sản. 

13. ĂN VẠ: Hành động đi rêu rao đòi kiện Mỹ bồi thường nạn nhân da cam. 

14. ĂN KHỚP, ĂN NHỊP, ĂN Ý: Sủa cùng nhịp để tuyên truyền theo lệnh đảng và giả vờ thành nhiều người, ở nhiều nơi trên thế giới, rồi kẻ tung người hứng. 

15. ĂN CỨT GÀ: xúi con nít ăn cứt gà. Bộ chính trị xúi bọn công an đàn áp dân chúng. Sau này bọn chúng đã cao bay xa chạy, để công an ở lại nă đòn của đân. 

16. ĂN ĐẶC SẢN ???, ĂN PHÂN : Món ăn đặc biệt của bà Dương Thu Hương gởi mỗi tháng 1 lần từ Paris về để tẩm bổ tập đoàn lãnh đạo cộng sản VN. 

17. ĂN ĐÒN: Món ăn đặc biệt sắp tới đây chúng sẽ bị nhân dân cho ăn đó.


VNK

Sưu tầm

Khóai Ăn Sang - Sáng Ăn Khoai...Lang Dương Ngọc


Ở Việt Nam, nghèo nghèo không có tiền thì sáng điểm tâm bằng củ khoai, củ từ nhưng bên Úc này thì trái lại, khoai lang, nhứt là khoai lang dương ngọc mắc gấp đôi khoai tây hoặc gói bánh mì sandwich.
Do đó, ăn khoai lang coi như là "xa xí" chớ không phải "đồ bỏ". 
Mùa này bên Úc là mùa khoai lang, thấy có bài viết nói về "Những lợi ích tuyệt vời của khoai lang", ông xã nhà này  cứ đòi ăn khoai lang riết, chữa bệnh gì không biết nhưng được cái là nhuận trường. 
Do đó coi như ngày nào cũng luộc vài củ khoai cho ông xã. Trong các loại khoai lang, theo bà bếp thì ngon nhứt là khoai dương ngọc, vừa ngọt vừa bùi không như khoai lang bí màu vàng, thịt khoai "mắc nước" bở rệp và lạt lẽo vô vị. 



Nhưng luộc ăn vậy mãi cũng ngán cho nên bà bếp nghĩ cách ăn "thăng hoa" hơn, đó là làm chút nước cốt dừa để chan lên mặt khoai, cách này càng ăn càng ghiền, coi như có món chè khoai cấp tốc thật đơn giản.


Cách khuấy nước dừa
Đổ nước dừa ra cái soong nhỏ, pha thêm chút nước lã, nấu sôi, bỏ đường vừa ăn, cho tí muối vào cho đậm đà, khi nước dừa sôi lên cho nửa muỗng cà phê bột mì tinh đã quậy tan vào soong khuấy đều rồi tắt lửa.
Khoai luộc xong cắt lát mỏng dày tùy ý, bày ra dĩa chan nước dừa, hết sảy!


Bon appétit!
  
 Người Phương Nam

Thẻ Bài 58 Ngàn Quân Nhân Hoa Kỳ Hy Sinh Tại Việt Nam - More than 58,000 Dog Tags of US Men & Women who died in the VIETNAM War.


Kính chuyển đến quý hữu một điêu khắc thật độc đáo, có thể mang cho người thưởng ngoạn rúng động đến rướm máu - 58 ngàn thẻ bài của Quân nhân Hoa Kỳ đã hy sinh tại chiến trường Việt Nam.


When visitors first enter the museum, they will hear a sound like wind chimes coming from above them and their attention will be drawn upward 24 feet to the ceiling of the two-story high atrium.

Dog tags of the more than 58,000 service men and women who died in the Vietnam War hang from the ceiling of the National Vietnam Veterans Art Museum in Chicago on Veterans Day, November 11, 2010. The 10-by-40-foot sculpture, entitled Above & Beyond, was designed by Ned Broderick and Richard Stein.

The tens of thousands of metal dog tags are suspended 24 feet in the air, 1 inch apart, from fine lines that allow them to move and chime with shifting air currents. Museum employees using a kiosk and laser pointer help visitors locate the exact dog tag with the imprinted name of their lost friend or relative.

"If you can read this, thank a Teacher........If you are reading it in English, thank a VET."

Sưu tầm

Chuyện Người Cựu Sĩ Quan Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu


Tình cờ quen biết một anh cựu sĩ quan xuất thân từ trường Thiếu sinh quân Vũng Tàu qua một Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh, thỉnh thỏang chúng tôi gặp nhau trên mạng. Một bữa nọ, khi tôi nhận được youtube "Hồn Nước Quốc Kỳ Quốc Ca Việt Nam", thấy trong đó có đọan vinh danh trận tử thủ oai hùng trong quân sử ngày 1/5/1975 của những thiếu niên 15-16 tuổi, những đứa con mồ côi của quân đội, tôi vội chuyển cho anh vì nghĩ rằng anh bận đi làm không có giờ lục lạo trên net.

Ai dè hôm sau anh reply cho tôi như sau:

"Cám ơn muội muội đã chuyển cho huynh cùng xem.   
Muội hãy xem lại YouTube này (rất hay), ở phút khoảng 30, họ nói về trận đánh sau cùng và buổi lễ "Hạ Kỳ" cuối cùng trên toàn lãnh thổ của VNCH vào ngày 1 tháng 5 năm 1975.
Mấy đứa em TSQ đã cầm đầu trong "Trận Đánh Cuối Cùng" ở trường TSQ.. là "đệ tử ruột" của huynh.  Cấp chỉ huy đã "tử thủ" sau cùng... cũng là anh của huynh.   

Huynh có gặp lại vài em TSQ đã cầm đầu cho cuộc tử thủ ở trường TSQ vào ngày 30/4/75 và 1/5/75. Hai em mà huynh gặp lại được là em LAS ở Toronto/Canada và em NAD Colorado. Hai em này có tường thuật lại cuộc tử thủ và buổi lễ "Hạ Kỳ" cuối cùng của VNCH trên các trang mạng về quân đội VNCH.     

Không những là "đệ tử ruột" ở trường TSQ, hai em S và D cùng nhiều em TSQ khác, còn là "đệ tử" của huynh khi sinh hoạt hướng đạo với hội đoàn Hướng Đạo/ Vũng-Tàu.  

Các em TSQ từ những năm 70 trở về sau đều biết huynh và xem huynh như là "thần tượng" của họ. Vì lúc đó huynh là Liên Đoàn Trưởng của Trường (có 1,400 TSQ). Huynh lại là Trưởng Ban Nhạc Nặng (quân nhạc), Trưởng Ban Nhạc Nhẹ (nhạc sân khấu) của trường. Năm 1971, huynh lại lãnh giải vô địch đai đen/Thái Cực Đạo/ cấp toàn quân.  Thấy huynh "nổ" dữ chưa???...   

Cũng trong YouTube này, ở vào phút 32-35... có đọan phim quay lúc trường TSQ đi diễn hành ở Sài-Gòn vào năm 1971.  Người đi đầu cho toán diễn hành của trường, đang chào tay khi đi ngang qua khán đài chánh... là huynh đó!.  Vì đang "chào tay" nên muội  không thấy được mặt, chỉ thấy được dáng người.  Mà dầu có thấy được mặt, muội cũng hỏng biết là ai??.. vì lúc đó huynh còn "nhỏ xíu"!!!...   


Sau 75, Huynh chỉ đi "học tập cải tạo" 6 tháng, vì huynh "thức thời" biết người biết ta, khai mình là khóa sinh SVSQ tép riêu thôi chứ không dại gì khai thiệt để bị "cải tạo" mút mùa!.  Sau đó, Huynh lại bị "nhốt" trở lại về tội "âm mưu lật đổ nhà nước cộng sản".  Lần này, huynh lại được các em TSQ giải cứu. Trong số đó, có 1 em là cháu ngoại của Tổng Thống Trần văn Hương... đã "húc tù" và đưa huynh xa lìa VN. 

Bây giờ thì muội biết thêm nhiều về cuộc đời của Huynh. Có lần, một cô em trong nhóm đã thắc mắc: 
     -Em biết đại huynh rất "võ biền", nhưng sao em thấy huynh rất Cool chứ không ồn ào hay quá khích như mấy ông quân đội mà em từng quen biết??...  
Huynh trả lời: 
      -Vì Huynh là đại huynh của tụi em, huynh phải làm gương cho tụi em biết lúc nào mình phải cần "buông xuống"... và phải biết "Tự Thắng Để Chỉ Huy"!!!...  

Quanh năm suốt tháng, Huynh ít khi nào bị bệnh nhưng mỗi năm gần tới ngày 30/4 là huynh nghe nhức nhối trong tim, đau cho tháng tư xưa rả ngũ tan hàng để giờ này phải xa lìa quê cha đất tổ, lưu lạc xứ người!

Trong đời binh nghiệp của huynh, huynh được may mắn hơn nhiều đồng đội khác, tứ chi và ngũ quan của Huynh vẫn lành lặn... mặc dầu mình mẫy cũng thẹo tích tùm lum. Chưa phải là thương phế binh!.  Cũng về Tổng Y Viện Cộng Hòa... để thăm bạn bè, chứ không hề "nằm" ở đó.   

Muội không có dính dáng gì tới mấy ông "lính Ngụy", nhưng coi bộ muội có nhiều cảm tình với mấy ông bên "phe thua cuộc"?? quá... Cám ơn muội muội. Đó là niềm an ủi lớn lao đáng quý cho những người lính già thất thế vô dụng như huynh bây giờ!.   

Canh bạc chưa chơi, đà hết vốn;  
Cờ còn nước đánh...  đã lưu vong!."        


Đại huynh

Saturday, April 26, 2014

Nên Khóc Hay Nên Cười!


Ngôn ngữ của người Việt trong nước bây giờ, đọc xong không biết nên cười hay nên khóc...???

"Lần đầu tiên, mới tới Hà Nội, tôi không khỏi bỡ ngỡ, khi tìm nhà của một người quen làm trưởng một khu phố văn hóa.
Thấy có mấy đứa trẻ con đang nô đùa ngoài ngõ, tôi hỏi: "Này các cháu có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa ở đâu không?"

Một đứa trẻ trai, trạc trên dưới 10 tuổi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt xấc láo, ranh mãnh, đáp gọn lỏn: "Biết, nhưng Đéo chỉ!"
Tôi lắc đầu đi sâu vào ngõ văn hóa, gặp một thanh niên, tôi hỏi: "Anh ơi, anh có biết nhà ông trưởng khu phố văn hóa này ở chỗ nào không anh? .

Gã trẻ tuổi chẳng thèm dòm ngó gì đến tôi, trả lời cộc lốc: "Ðéo biết!"
Khi gặp ông trưởng khu phố văn hóa, tôi đem chuyện này kể cho ông ta nghe với lời than thở: "Anh ạ, các bậc phụ huynh ở đây không dạy dỗ con em hay sao mà để chúng nó ăn nói với khách lạ thô bỉ đến thế hả anh?!"

Chẳng cần suy nghĩ gì, ông trưởng khu phố văn hóa đã thuận miệng trả lời tôi ngay: "Có dạy đấy chứ, nhưng chúng nó Đéo nghe!"
Lúc ấy cô con gái của ông bạn tôi là cô giáo, dạy môn văn, vừa đi dạy về và tôi đem chuyện ấy ra kể lại.

Thay vì trả lời trực tiếp cho tôi, cô giáo xin phép thuật lại một chuyện như sau:
"Hôm ấy cháu giảng bài văn, có đoạn kể thành tích anh hùng và dũng cảm của nhân dân ta đã đánh gục Tây, đánh nhào Mỹ v..v..
Cuối cùng, cháu kêu một em học trò trai lớn nhất lớp, bảo nó cắt nghĩa hai chữ: "dũng cảm là gì?"
Nó đứng lên suy nghĩ một lúc rồi đáp gọn lỏn: "Nghĩa là .. là .. Đéo sợ !"

Sau đó cháu lại có cuộc tiếp xúc với ông bộ trưởng giáo dục và đào tạo, liền đem chuyện thằng bé học trò đã cắt nghĩa 2 chữ "dũng cảm" là: "đéo sợ!" cho ông nghe.
Nghe xong, ông bộ trưởng tỏ vẻ đăm chiêu, ra điều suy nghĩ lung lắm.

Cuối cùng, ông nghiêm nghị nhìn cháu rồi gật gù như một triết gia uyên bác vừa khám phá ra một chân lý, chậm rãi đáp:
"Ừ, mà nó cắt nghĩa như thế cũng ...Đéo sai ! .. !!!
Cô kết luận: "Ðấy, bây giờ luân lý, đạo đức của con người dưới chế độ này như thế đấy.
Rồi đây, các thế hệ trẻ miền Nam cũng vậy thôi! Làm sao tránh được?"

Ông bố rầu rĩ thở dài: "Ðất nước kiểu này thì ...Đéo khá ..

Sưu tầm

Thừa Chất Sắt Dễ Gây Ung Thư


Thiếu sắt gây thiếu máu, vì vậy, trẻ em và phụ nữ thường phải bổ sung chất sắt. Tuy nhiên, việc dư thừa chất sắt lại gây ra nhiều loại ung thư nguy hiểm.

Sắt là chất quan trọng trong cơ thể, có mặt trong mọi tế bào và rất cần thiết trong việc duy trì sự khoẻ mạnh của hệ miễn dịch, các cơ và điều chỉnh sự phát triển của các tế bào.  
GS.TS Bùi Minh Đức, Viện Dinh dưỡng Quốc gia cho biết, sắt vô cùng quan trọng với cơ thể. Thiếu sắt gây thiếu máu, ốm đau và suy nhược, thậm chí tử vong. Tuy nhiên, sắt dư thừa lại vô cùng độc hại, là thủ phạm của nhiều bệnh tật, đặc biệt là ung thư.

Theo đó, trong khẩu phần ăn nếu lượng sắt quá nhiều có thể tạo khối u trong gan, phổi, mô, ruột kết tràng hoặc tự phát thành bệnh nhiễm sắc tố sắt nội mô với tăng nguy cơ ung thư tế bào gan, dạ dày, ruột kết tràng và có thể cả ung thư phổi, thực quản, bàng quang. 

Lượng sắt quá nhiều trong khẩu phần ăn có thể là nguyên nhân phát triển xơ gan và ung thư gan. Cơ chế của nó là do, sắt có trong tế bào dưới dạng transferin có nhiệm vụ vận chuyển protein trong huyết tương, liên kết với chất tiếp nhận trên bề mặt tế bào và khi transferin đã bão hòa sắt sẽ tác động tăng sinh tế bào.

Khi mức bão hòa transferin đạt trên 60% sẽ dẫn đến nguy cơ gây ung thư. 

BS Phạm Đình Tuần, Phòng khám Ung thư, Trung tâm Y tế Thái Hà cho hay, sắt có nhiều trong các loại ngũ cốc, đậu đỗ, rau cải xoong, rau bina, cải xoăn, hạt vừng, hướng dương, lòng đỏ trứng, sò, trai, cá béo...

Đặc biệt là thịt màu đỏ chứa rất nhiều sắt, làm tăng cao nồng độ sắt tự do có hại, ngay cả khi các protein chưa đủ bão hòa với sắt. 

Một số nghiên cứu đã lấy chiết xuất dịch từ núm vú bằng một máy bơm vú ở phụ nữ tiền mãn kinh, sau mãn kinh để nghiên cứu và phát hiện rằng phụ nữ bị ung thư vú có mức ferritin (một protein vận chuyển sắt) trong dịch vú cao hơn 5 lần so với bình thường. 

Các chuyên gia cảnh báo, sắt cũng giống như chì, thủy ngân, nhôm và mangan, là chất luỹ tích, không thể bài tiết. Mỗi ngày, chúng ta chỉ có thể bài tiết khoảng 1,2mg bất kể hấp thụ nhiều hay ít.

Vì vậy, nếu sắt đã được hấp thụ hơn lượng cần thiết, rất khó để loại ra khỏi cơ thể. Phần lớn lượng dư thừa sẽ được tích trữ trong gan ở dạng phức hợp sắt protein là ferritin.   

Khi ferritin bão hoà, một phức hợp sắt khác là hemosiderin được giải phóng và có thể dẫn đến hàng loạt ảnh hưởng bất lợi lên các tế bào gan. Thức ăn chứa quá nhiều sắt không được hấp thụ hết có thể giải phóng các gốc oxy trong ruột, gây ung thư ruột thừa. Đặc biệt, chế độ ăn nhiều sắt kết hợp với các thuốc, thực phẩm bổ sung sắt sẽ là nguy cơ khó lường.

Theo Bee

Friday, April 25, 2014

"Nghiện" Dưới Góc Nhìn Khoa Học


Đó là một căn bệnh thực sự, và những người nghiện ngập cần được giúp đỡ nhiều hơn là ghét bỏ và khinh rẽ.

Những câu chuyện về nghiện ngập và hậu quả của nó giờ đã trở nên quá đỗi phổ biến. Vào tù ra tội, gia đình tan nát, đâm chém mất mạng và hàng tấn những thứ khủng khiếp khác – đó là biển báo ngăn cản mỗi người chúng ta không bước vào con đường tương tự. Khoa học và Y học, từ nhiều năm nay, vẫn đang cố đi tìm câu trả lời cho bản chất của nghiện. Liệu sự phủ nhận có phải là một dấu hiệu đặc trưng của một con nghiện? Liệu có phải bất cứ loại chất gây nghiện nào cũng có thể gây ra những hậu quả khủng khiếp? Và còn nhiều câu hỏi hơn nữa sẽ đến nếu bạn muốn tìm ra một chiến lược cai nghiện có hiệu quả.
Có lẽ cách tiếp cận tốt nhất đối với việc phòng chống nghiện chất, đó là sự hiểu biết thấu đáo về quá trình gây nghiện và những tác động nó gây ra đối với người sử dụng. Để đạt được điều này, những nhà nghiên cứu đã đưa ra những góc nhìn mang tính chất khoa học và bằng chứng, giúp chúng ta có được cái nhìn khách quan và tổng thể về nó. Chúng ta đã tìm ra rất nhiều điều hữu ích, trong đó có cả việc không chỉ có các chất hóa học mới có thể gây ra nghiện. Sex và thức ăn hoàn toàn có thể làm được điều tương tự.
Trong bài viết dưới đây, hãy cùng chúng tôi tìm hiểu về những khái niệm hiện tại của nghiện chất, bản chất của nó và cách thức mà khoa học đang tiếp tục đào sâu để khám phá nó.
Nghiện – một bệnh lý thần kinh?

Chúng ta nghiện làm, ăn, hay hít một thứ nào đó chính bởi lý do chúng ta bắt đầu làm điều đó: Bởi nó khiến chúng ta cảm thấy tuyệt vời. Mặc dù có thể bạn đã từng thử chơi thuốc, sex hay một món ăn hấp dẫn nào đó và vẫn chưa dính lấy thứ đó, nhưng phần lớn chúng ta đều có khả năng trở thành con nghiện. Sự hứng thú của bạn cần phải vượt qua một ngưỡng nhất định, và hằng định ở đó trong một quãng thời gian trước khi bạn trở thành con nghiện thực sự.
Từ nhận định này, các nhà khoa học đã đi đến việc thống nhất về một mô hình “bệnh lý thần kinh”, một quan điểm mới về quá trình gây nghiện. Quay trở lại nhiều năm về trước, khi chúng ta sống bằng bản năng động vật nhiều hơn là lý trí. Chúng ta tồn tại dựa trên “cơ chế phần thưởng”. Khi bạn thực hiện một điều gì đó làm tăng khả năng sống sót của mình lên, như ăn uống hoặc tập luyện, hệ viền trong não bộ chúng ta sẽ giải phóng ra dopamine, một chất hóa học giúp chúng ta “thăng”. Chẳng ai từ chối việc “thăng” lần thứ 2,3,4… cho đến n, vậy nên bạn tiếp tục lặp đi lặp lại hành động đó. Đây chính xác là cách mà bộ não hướng chúng ta đến những việc làm giúp chúng ta sống sót và phát triển nòi giống.

Các chất gây nghiện tiếp cận đến hệ viền theo nhiều cách khác nhau, nhưng một khi đã đạt được mục đích của mình, chúng đều buộc hệ viền giải phóng ra một lượng lớn dopamine, thậm chí gấp 5 đến 10 lần bình thường. Điều này dễ dàng giải thích tình trạng “bay”, “phê” thường thấy.
Nhưng điều này gây tác động rất lớn lên hệ thần kinh. Bạn sẽ học được rất nhanh cách sử dụng chất gây nghiện, theo cơ chế tương tự với cách bạn học ăn hay sex, nhưng với tốc độ nhanh hơn rất nhiều bởi chúng buộc hệ viền phải giải phóng ra lượng dopamine cực lớn. Và cũng bởi sự giải phóng ào ạt này, khi không còn thuốc nữa, cơ thể sẽ gặp phải muôn vàn khó khăn để phục hồi lại lượng dopamine ban đầu. Điều này lý giải tình trạng vã thuốc, vật thuốc với các biểu hiện đau đớn, trầm cảm và thậm chí là các hành vi gây nguy hiểm cho người xung quanh. Việc sử dụng chất gây nghiện trong thời gian dài có thể dẫn đến việc bộ não ngừng sản xuất dopamine tự nhiên, và đó là khi bạn đã lệ thuộc hoàn toàn vào chất đó. Bạn cần một lượng lớn chất gây nghiện, không phải để bay, để thăng – mà là để duy trì cảm giác bình thường. Và rồi bạn tiếp tục sử dụng chúng, với số lượng tăng dần, tăng dần, cho đến khi bạn đã lún xuống quá sâu, và mọi thứ đã trở nên quá muộn để cứu vãn.

Ở mô hình bệnh lý này, trung tâm chi phối động cơ hành động của bộ não sẽ bị tái cấu trúc. Trong mọi tình huống, ưu tiên hàng đầu sẽ phải là việc tìm cho bằng được chất gây nghiện (hoặc bất cứ thứ gì khác có thể gây hiệu ứng tương tự). Dễ hiểu hơn, lúc này, thuốc đã hoàn toàn lấn át và làm chủ cơ thể bạn, kiểm soát mọi hành vi của bạn. Một tay nghiện rượu sẽ không bao giờ phân vân giữa việc phi ra quán rượu hay lái xe về nhà với vợ con – đây không đơn thuần chỉ là vấn đề đạo đức. Bộ não của anh ta đã bị lập trình để đưa việc đi uống rượu lên hàng ưu tiên số một.
Triệu chứng nghiện

Nếu bạn là một con nghiện, ngưỡng chịu đựng của bạn sẽ tăng dần năm tháng. Điều này đồng nghĩa với việc bạn sẽ cần nhiều thuốc hơn để đạt đến ngưỡng kích thích. Và nếu bạn chơi thuốc đủ lâu, ngưỡng kích thích sẽ trở thành ngưỡng duy trì, tức là lượng thuốc trước đây đủ để bạn ngất ngây đến tận sáng hôm sau, giờ đây chỉ còn tác dụng duy trì trí óc của bạn trong trạng thái như một người bình thường. Việc ngừng sử dụng thuốc sẽ dẫn đến tình trạng vã thuốc, đó là khi bạn đổ mồ hôi như tắm, run rẩy, bồn chồn, khó ngủ, buồn nôn, chóng mặt, thậm chí là ảo giác và co giật. Cách duy nhất khiến những điều này biến mất là dùng thuốc trở lại.

Về mặt hành vi, những con nghiện đều từng có tiền sử cố gắng dừng sử dụng chất gây nghiện – và phần lớn đều không thành công. Họ sẽ ngày càng dính chặt lấy nó, hoặc dùng nhiều hơn, hoặc cố gắng kéo dài thời gian ở bên nó. Sự gắn bó này sẽ dẫn đến một triệu chứng khác: dừng các hoạt động đã từng gây hứng thú, thậm chí là niềm đam mê của họ trước đây. Họ cố gắng từ bỏ, họ tìm cách thoát khỏi sự chi phối của nghiện ngập, nhưng những nỗ lực của họ đều thất bại.
Cùng với đó, như đã giải thích ở trên, lúc này, việc tìm kiếm chất gây nghiện trở thành ưu tiên hàng đầu của mọi con nghiện. Khi thuốc đã làm chủ bộ não, bạn sẽ chẳng có cách nào cứu vãn nổi tình hình. Đạo đức, lý lẽ, tất cả đều xếp sau thuốc. Điều này sẽ dẫn đến những thay đổi bất thường trong tính cách, hành vi.
Những thứ có khả năng gây nghiện

Mỗi một ứng cử viên trong danh sách này có khả năng tạo ra một mức độ “bay” khác nhau, cùng với đó là các ngưỡng gây nghiện, vã thuốc khác nhau. Đừng ngạc nhiên nếu danh sách này sẽ tiếp tục mở rộng ra trong tương lai.
Methamphetamine: việc sử dụng chất kích thích này trong một thời gian dài có thể dẫn đến các hành vi tương tự tâm thần, như ảo giác mạnh và các hành vi bạo lực. Nhiều nghiên cứu về cấu trúc não bộ cho thấy, ở những người dùng meth lâu năm, có trên 50% tế bào sản sinh dopamine của cơ thể đã bị phá hủy.
Heroin: Năm 2005, có đến 2.4% dân số Hoa Kỳ thừa nhận việc sử dụng heroin. Ngừng sử dụng heroin ở đối tượng nghiện sẽ tạo ra những cơn đau khủng khiếp chỉ vài giờ sau khi ngừng thuốc,và những cơn đau này sẽ còn kéo dài, thậm chí đến vài tháng sau đó. Chính bởi điều này, tái nghiện heroin là chuyện cực kỳ phổ biến.
Rượu: các bác sỹ tâm thần thậm chí xếp vã rượu lên hàng cao hơn cả vã heroin bởi những hậu quả gây ra do cơn sảng rượu. Hãy cẩn thận nếu bạn là một tay bợm rượu, việc đột ngột ngừng uống có thể sẽ khiến bạn quên mất mình là ai và gây ra những hậu quả đáng tiếc. Đau đớn, tất nhiên, và kèm theo đó còn là tình trạng hoang tưởng, ảo giác và đây chính là lúc bạn trút những điều khủng khiếp nhất lên người thân và bè bạn xung quanh.
Nghiện sex: được đặc trưng bởi nhu cầu quá cao, hoặc sự ám ảnh với sex. Một tay nghiện sex sẽ làm mọi cách để được thỏa mãn, ngay cả khi điều đó khiến họ phải đánh đổi một mối quan hệ, một tương lai hay thậm chí là cả tính mạng của mình.
Nghiện ăn: nhu cầu ăn uống tăng cao quá mức ngay cả khi dạ dày của bạn đã kêu gào phản đối. Cơ chế của bệnh lý này hiện vẫn chưa được hiểu rõ, mặc dù, ước tính có đến 2% dân số Hoa Kỳ mắc phải bệnh này ở nhiều mức độ khác nhau.
Nghiện cờ bạc: Ước tính có đến hơn 2 triệu tay nghiện cờ bạc tại Hoa Kỳ. Cũng như với bất kỳ loại thuốc gây nghiện nào khác, một tay nghiện cờ bạc luôn tìm thấy cảm hứng của mình tại sới đỏ đen. Họ cũng hoàn toàn mất khả năng kiểm soát hành vi (hoặc ví tiền) của mình.
Khoa học đang làm gì để chống lại những cơn nghiện?

Các nhà nghiên cứu vẫn tiếp tục nỗ lực tìm ra một phương thức phá vỡ chu trình gây nghiện. Di truyền học được xem là ứng cử viên đáng chú ý nhất, không những bởi cách thức triệt bỏ tận gốc quá trình nghiện, mà còn bởi việc nó cho phép con người hiểu rõ bản chất của quá trình này đến tận mức độ gene. Các nhà khoa học đã phân lập được rất nhiều gene, hormone và các hóa chất trung gian trong não bộ liên quan trực tiếp đến quá trình nghiện. Bằng cách chỉ ra những tính chất đặc hiệu của quá trình này, họ có thể tạo ra một nền tảng từ đó xây dựng nên các thuốc điều trị đặc hiệu cho mỗi chứng nghiện khác nhau.

Tuy nhiên, di truyền học có lẽ sẽ vẫn chỉ là chuyện trong tương lai nhiều năm tới. Hiện nay, và nhiều năm trước nữa, methadone vẫn là lựa chọn hàng đầu trong cai nghiện heroin. Methadone tác động lên các receptor opiate, từ đó ngăn ngừa các triệu chứng gây ra do vã thuốc. Các thuốc kháng opoid cũng tỏ ra khá hứa hẹn trong điều trị nghiện heroin, khi chúng ngăn cản không cho heroin tác động lên các thụ thể tiếp nhận chúng.
Thuốc chống trầm cảm cũng được sử dụng khá nhiều trong điều trị nghiện chất. Những thuốc này giúp ngăn ngừa sự chán nản, tuyệt vọng – kết quả của quá trình cai nghiện, hoặc đồng thời, chính tình trạng này cũng có thể là nguyên nhân đẩy một người đến con đường nghiện ngập.
Kết

Việc khoa học bắt đầu xây dựng lại cách nhìn về nghiện ngập là một tín hiệu đáng mừng. Không đơn thuần chỉ là vấn đề đạo đức, những biến đổi trong nhân cách và tâm lý của con nghiện là kết quả của một rối loạn thực thể, một dạng tổn thương thực sự trong não bộ. Chiến đấu chống lại những cơn nghiện là một con đường rất dài, và những người nghiện ngập cần nhiều hơn là sự khinh bỉ, ghét bỏ của xã hội.

Tham khảoHowstuffworks