Cách đây khoảng 10 năm, tôi có viết một câu chuyện, kể lại về một ông
Việt kiều tên Robert Quách, góa vợ sống trong cảnh gà trống nuôi con,
cho đến khi đứa con ông tới tuổi trưởng thành. Mặc dầu hiện tại ông đang
trong tình trạng mỏi gối chùn chân, đi đứng chậm chạp, không vững nhưng
chưa đến nỗi phải chống gậy, có lẽ ông nhờ uống thuốc dược thảo tam
tinh bổ thận hoàn, được bào chế tận bên Tây Tạng, nên tâm hồn ông lúc
nào cũng cảm thấy trẻ trung, yêu đời như ngày nào ông mới 20 tuổi.
Sau
đây tôi xin được lược thuật lại những tình tiết gây cấn về mối tình
ngang trái của ông Robert Quách và mối tình ngang trái của cậu con trai
ông là Tommy, để quý đọc giả nào chưa đọc hai câu chuyện này trước kia,
thì nay quý vị có dịp đọc hai câu chuyện này. Câu chuyện thứ nhất, ông
Robert Quách về Việt Nam thăm thắng cảnh quê hương yêu dấu lần đầu tiên
và cũng theo chân một số anh em bạn bè đồng tuổi với ông ở Hoa Kỳ trở về
thăm Sàigòn, với mục đích trước tiên là được nhìn lại những cảnh đẹp
thiên nhiên ở quê nhà, sau nữa là để có dịp được thưởng thức một vài món
ăn đặc sản nặng tình quê hương, mà trong đó có món độc đáo uống bia
nằm, tức là cảnh đi mây về gió, của hai tâm hồn quấn quít bên nhau, qua
những giây phút tình yêu lên ngôi, chẳng khác nào như những thanh niên
thiếu nữ trong tuổi dậy thì, mới biết nếm mùi yêu đương lần đầu tiên
trên đời. Một số bạn bè kể chuyện lại cho ông nghe là có những du khách
Việt kiều về Việt Nam, từ trung tuổi tới cao niên, đều ưa thích món bia
nằm nội hóa này, vì nó được xếp vào hàng thứ nhì sau món cầy tơ bẩy món,
mà hai món đặc thù này ông cũng ao ước muốn nếm thử xem sao, nhất là cả
hai món loại này thuộc loại quốc cấm tại Hoa Kỳ, ngoại trừ loại uống
bia nằm được chính quyền tiểu bang Nevada cho phép tiêu thụ, nhưng chỉ
được phép tiêu thụ tại một nơi riêng biệt, do chính quyền chỉ định và
dưới sự kiểm soát y tế chặt chẽ của chính quyền địa phương, thuộc vùng
ngoại ô, cách xa thành phố Las Vegas của tiểu bang Nevada. Vậy, nếu ai
bất chấp pháp luật mà dám vi phạm 2 loại quốc cấm này tại Hoa Kỳ, nếu bị
bắt quả tang đang tiêu thụ loại này, thì tùy theo luật pháp của mỗi
tiểu bang quy định, kẻ tiêu thụ cũng như người cung cấp, cả hai không
những phải đóng tiền phạt vạ mà còn có thể bi lãnh án ở tù nặng hay nhẹ,
để được chính quyền mời đi nghỉ mát một thời gian, trong cac trại giam
có máy điều hòa không khí, nhưng hoàn toàn vắng bóng đàn bà.
Trở
lại câu chuyện của ông Robert Quách vừa kể trên, hai tuần lễ đầu ở Việt
Nam, cứ cách mỗi tối, bạn bè của ông lại rủ ông đến quán nhậu bia ôm,
mặc dầu cô nàng mà ông ôm trong đôi cánh tay từ ái của ông, vừa trẻ đẹp
lại vừa ăn nói có duyên, quả đúng với cái tên thơ mộng của nàng là Thu
Hương, nhưng ông vẫn chưa cảm thấy hài lòng, hình như vẫn thiếu một cái
gì đó trong lòng ông, khó thốt ra thành lời. Có lẽ Thu Hương hiểu được
tâm trạng khao khát cái gì đó mà ông Quách đang thèm muốn trong lòng,
nên vào một buổi tối, trước giờ quán bia ôm đóng cửa, cô đề nghị ông
thuê một phòng ngủ ở khách sạn vào đêm nay, để hai chúng mình cùng nhau
đồng ca một liên khúc tình yêu lên ngôi, rồi liên khúc này được đôi song
ca tài tử, một già một trẻ, một tình yêu duy nhất, liên tục trình diễn
cho nhau nghe mỗi đêm, kéo dài cho tới ngày ông hết phép nghỉ thường
niên 3 tuần lễ, vì ông phải lên đường trở về Hoa Kỳ làm việc. Tuy nhiên
trước khi chia tay với người yêu, nàng dẫn ông đến văn phòng chính quyền
địa phương tại Sàigòn, để ký giấy giá thú với nàng và ông hứa với nàng
là ngay sau khi về tới Hoa Kỳ, ông sẽ xúc tiến ngay giấy tờ bảo trợ cho
nàng sang Hoa Kỳ theo diện vợ chồng (Category of Marriage).
Chỉ cách 2
tháng sau khi ông trở về Hoa Kỳ, nàng liền điện thoại báo tin mừng cho
ông biết, là nàng sắp sửa có tí nhau với ông, rồi tiếp theo 1 tháng sau,
nàng lại báo tin mừng cho ông biết, là Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ chấp
thuận cho phép nàng sang Hoa Kỳ, theo đơn xin đoàn tụ vợ chồng, mà ông
đã đệ nạp với Sở Di Trú Hoa Kỳ và ông liền mua vé máy bay quay trở lại
Việt Nam để đón nàng cùng sang Hoa Kỳ với ông, đồng thời cũng là dịp đầu
tiên, để nàng đưa ông về giới thiệu với Mẹ, đây là người chồng yêu dấu
của nàng, mà Mẹ nàng chưa từng thấy mặt đứa con rể của bà bao giờ, cũng
như ông chưa từng thấy mặt Mẹ vợ bao giờ và hiện nay bà đang sống ở một
vùng thôn quê, thuộc tỉnh Vĩnh Long.
Khi Thu Hương dẫn ông về trình diện
Mẹ nàng, chưa kịp mở miệng giới thiệu với Mẹ câu nào, thì bà vừa nhìn
thấy mặt ông, bà té xuống đất ngất xỉu, vì bà nhận ra ông chính là Bố
ruột của con gái bà và bà cũng chính là người tình năm xưa trước năm
1975 của ông, lúc đó ông là một Sĩ Quan QLVNCH trẻ tuổi, hào hoa phong
nhã, đóng quân ở nơi gần tỉnh quê quán của bà, rồi sau tháng 4 năm 1975,
ông bị kẹt lại Việt Nam và bà cố gắng giúp cho ông khỏi bị cộng sản bắt
đi tù cải tạo, bà đã phải bán đi 2 lượng vàng là gia tài duy nhất của
bà, để giúp ông có phương tiện vượt biên sang Hoa Kỳ, tính tới ngày tiễn
ông lên đường vượt biên, thì bà đã có thai với ông được 6 tháng, mà sau
này bà sanh con gái đặt tên là Thu Hương. Sau khi bà sanh Thu Hương, vì
kế sinh nhai khó khăn tại quê quán, bà phải thường xuyên rời đi nơi này
tới nơi khác, không có địa chỉ nơi cư trú nhất định, nên bà bị mất liên
lạc với ông cả mấy chục năm qua, mà bà cứ tưởng rằng người yêu của bà
đã chết trên biển cả, như nhiều người vượt biên đi tìm tự do, đã bị bão
tố hay bị những tên hải tặc hãm hiếp giết chết trên biển cả. Trong mấy
năm đầu đến Hoa Kỳ, ông Quách cũng cố gắng hết sức tìm kiếm tin tức về
người tình năm xưa là Mẹ của Thu Hương, nhưng vẫn biệt tăm tích, nên sau
vài năm, ông cảm thấy đàn ông ở một mình không tốt, ông đã lập gia đình
và vợ ông đã sanh cho ông một bé trai kháu khỉnh, dễ thương, đặt tên là
Tommy Quách, nhưng chỉ độ hơn 5 năm sau, ông lại bị lâm vào tình trạng
đau lòng, tương tự như hoàn cảnh đau buồn của người tình năm xưa của ông
vừa kể trên, là Mẹ Thu Hương vì bà đã phải vất vả ngược xuôi, đi buôn
bán hàng rong, mới kiếm đủ tiền nuôi Thu Hương cho đến khi nàng khôn
lớn. Trong khi đó, con trai của ông mới được 5 tuổi, thì vợ ông qua đời
vì bệnh ung thư, ông ở vậy trong cảnh gà trống nuôi con cho tới ngày nay
con trai ông đã 25 tuổi. Giờ đây, tình trạng của ông thật quá trớ trêu,
ông vừa là chồng của nàng, lại vừa là Bố ruột của nàng và cũng sẽ là Bố
ruột của đứa bé mà nàng sẽ sanh nó ra.
Vậy để giải quyết tình trạng nan
giải này, trước ngày ông quay trở về lại Hoa Kỳ cùng với vợ là Thu
Hương, ông gọi điện thoại nhờ tôi tư vấn cho ông về vấn đề này. Tôi
khuyên ông vì tương lai của đứa bé sắp ra đời, là con ruột của ông và
Thu Hương vừa là vợ ông, lại vừa là con ruột của ông nữa, nên ông đừng
ngần ngại, cứ đưa Thu Hương qua Hoa Kỳ và nếu có ai tò mò hỏi ông, cô
này là ai vậy? Ông hãy mạnh dạn trả lời họ, cô ta là con gái của ông mà
ông mới bảo trợ cô ta từ Việt Nam qua. Khi thời gian thường trú của Thu
Hương ở Hoa Kỳ đủ 2 năm, ông làm giấy ly dị cô ta, để cô ta không bị
trục xuất trả về Việt Nam và cô ta sẽ có nhiều cơ hội làm lại cuộc đời
với người nào thương yêu hai mẹ con cô ta thật tình.Vì câu chuyện tình
ngang trái của ông, ngoài Thu Hương, bà Mẹ của Thu Hương và ông ra,
không một ai biết rõ sụ thật của câu chuyện này, đồng thời ông cũng cần
giải thích cho đứa con trai ông là Tommy biết, ông sẽ bảo trợ chị Thu
Hương hơn Tommy 2 tuổi, là con gái ngoại hôn của ông khi xưa ông còn độc
thân ở Việt Nam và nhờ chuyến đi du lịch về Việt Nam vừa qua của ông,
tình cờ ông gặp lại hai mẹ con chị Thu Hương, nên ông quyết định bảo trợ
cho chị Thu Hương sang đây trước, còn Mẹ của chị Thu Hương chưa muốn
sang ngay bây giờ, nhưng cũng sẽ sang sau. Thế là ông Quách làm theo
đúng như những lời tư vấn trên đây của tôi. Sang tới Hoa Kỳ, 2 năm sau
ông làm giấy ly dị Thu Hương, 4 năm sau, Thu Hương lấy chồng là một luật
sư Mỹ rất giàu có, thương yêu hai mẹ con cô hết lòng, trợ giúp cô bảo
lãnh cho Mẹ cô qua Hoa Kỳ, để cho Bố cô từng là chồng của cô và Mẹ cô
từng là người tình năm xưa của Bố cô được đoàn tụ với nhau, trong những
ngày còn lại cuối đời của hai ông bà già gần đất xa trời này. Nhưng tiếp
theo câu chuyện này, thì phải kể đến câu chuyện tình yêu của cậu em
trai cô, là Tommy sanh đẻ ở Hoa Kỳ, cùng Cha khác Mẹ với cô, có thể được
coi là mối tình ngang trái di truyền, từ người bố là ông Quách, sang
người con là Tommy như sau:
Chắc quý vị đọc giả vẫn còn nhớ, sau
khi ông Quách không tìm kiếm được người tình năm xưa ở Việt Nam, là Mẹ
của Thu Hương, ông đành lập gia đình với một thiếu nữ, cư ngụ cùng một
tiểu bang với ông và hai người có một cậu con trai đầu lòng, kém cô Thu
Hương 2 tuổi là Tommy, như đã được đề cập trên đây. Ngay sau khi ông bố
Tommy đưa cô Thu Hương sang Hoa Kỳ, thì cũng là lúc Tommy ra trường 4
năm đại học ngành kỹ sư điện toán và anh đi về Việt Nam chơi cùng với
một bạn học người Việt Nam, học cùng lớp với anh.
Trong thời gian hơn 1
tháng anh ở Việt Nam, anh phải lòng với một cô gái 19 tuổi, xinh đẹp,
tên là Quỳnh Hoa, cô này nói được những câu tiếng Mỹ thông thường, mỗi
khi anh không hiểu tiếng Việt thì cô lại nói tiếng Mỹ cho anh hiểu. Hai
người yêu nhau thắm thiết, Quỳnh Hoa làm thợ hớt tóc ôm, tuần nào anh
cũng đến tiệm hớt tóc ôm ít nhất 2 lần, để cho Quỳnh Hoa hớt tóc ôm cho
anh. Rồi trước ngày anh phải quay trở về Hoa Kỳ, để khởi sự nhận việc
làm cho một hãng tư, mà hãng này có giao kèo với chính phủ liên bang,
Quỳnh Hoa dẫn anh đi ký giấy hôn thú với nàng, tại một văn phòng chính
quyền địa phương và anh hứa ngay sau khi anh về tới Hoa Kỳ, anh sẽ nạp
đơn bảo trợ cho Quỳnh Hoa sang Hoa Kỳ đoàn tụ với anh và chỉ 8 tháng
sau, qua cuộc phỏng vấn của Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Sàigòn, Quỳnh
Hoa được phép sang Hoa Kỳ đoàn tụ với chồng và một năm sau Quỳnh Hoa
sanh cho anh một bé gái đầu lòng xinh xắn dễ thương. Nhân dịp đầy tháng
con đầu lòng, vợ chồng Tommy tổ chức bữa tiệc gia đình, mừng thôi nôi
cho con tại nhà và mời Bố, tức là Ông Nội của cháu bé và mời Mẹ của chị
Thu Hương, là người tình năm xưa của Bố, hai người đang sống chung với
nhau, đến nhà vợ chồng Tommy dự tiệc. Trong lúc ông ngồi ở phòng khách,
chờ đợi hai vợ chồng Tommy dọn các thức ăn lên bàn tiệc ở phòng ăn, thì
bất chợt ông Quách nhìn lên tấm hình chụp Bố Mẹ của con dâu ông treo
trên tường, làm cho ông hết sức ngạc nhiên lẫn xúc động, vì Bố của Quỳnh
Hoa trong tấm hình này, chính là người em trai ruột của ông, là một sĩ
quan tình báo trong QLVNCH trước năm 1975, kể từ ngày ông vượt biên sang
Hoa Kỳ và cho đến ngày ông về Việt Nam lần đầu tiên, gặp được mẹ con
Thu Hương, ông vẫn chưa nhận được tin tức gì về người em trai này của
ông, nên ông kín đáo không cho con trai ông biết về tấm hình này, ông âm
thầm hỏi chuyện riêng con dâu, ông cũng giữ kín, không cho cô con dâu
biết Bố của cô là em ruột của ông và cô kể lại sự việc xẩy ra cho Bố
chồng nghe như sau:
Cô được Bà Ngoại của cô kể lại rằng, sau khi
cộng sản xâm chiếm Miền Nam 1975, Bố cô bị đi tù cải tạo vì là cựu sĩ
quan QLVNCH và bị giam trong một trại tù cải tạo ở miền Bắc, lúc đó cô
mới 5 tuổi, ít lâu sau, Mẹ cô gửi cô cho Bà Ngoại nuôi, để Mẹ cô đi ra
miền Bắc buôn bán, để dễ dàng đi thăm nuôi chồng mỗi khi chính quyền cho
phép. Rồi một hôm Mẹ cô nhận được hung tin là Bố cô cùng 2 sĩ quan tù
nhân khác, 3 người đang đi trốn trên đường vượt ngục, thì bị 2 tên cán
bộ trại tù phát giác, bắn chết cả 3 người tại chỗ. Sau khi nghe được tin
này, Mẹ cô đau buồn lâm bệnh nặng và vì không còn tiền để tiếp tục chữa
bệnh nên 6 tháng sau Mẹ cô qua đời. Đọc xong 2 câu chuyện này, chúng ta
nhận thấy câu chuyện thứ nhất, ông Quách về Việt Nam đã vô tình lập gia
đình với cô con gái ruột của mình làm vợ. Câu chuyện thứ hai, Tommy con
trai ông cũng về Việt Nam cưới vợ, nhưng người vợ của anh lại là cô em
gái họ của anh, con Chú con Bác ruột với anh. Éo leo hơn nữa, nếu không
phát giác kịp thời, thì Tommy con trai ông Quách phải gọi chị Thu Hương,
người chị cùng Cha khác Mẹ với anh, là Dì ghẻ của anh và đứa con của
chị Thu Hương cũng là con của Bố anh, trên thực tế phũ phàng này, nó
cũng chính là em ruột của anh cùng Cha khác Mẹ với anh, thật là tình
trạng éo le tréo cẳng ngỗng này, không một ai có thể tưởng tượng nổi,
làm sao lại có 2 câu chuyện thật và kỳ lạ như thế, có liên hệ mật thiết
với nhau, sao lại có thể xẩy ra trên thết gian này? Hay đó chỉ là 2 câu
chuyện xã hội giả tưởng mà thôi.
Trên phương diện tình cảm, 2 câu chuyện
tình yêu ngang trái trên đây không còn gì để kể thêm nữa và nếu nói
theo ngành y học, có thể được coi như là một hiện tượng di truyền, từ
người bố sang người con của hai mối tình ngang trái vừa kể trên đây,
nhưng căn cứ trên phương diện pháp luật Hoa Kỳ, câu chuyện thứ nhất về
ông Quách, nếu sở Di Trú Hoa Kỳ phát giác ra rằng ông Quách không sống
chung với người vợ là cô Thu Hương, vì ngay từ ngày đầu cô đặt chân đến
Hoa Kỳ, ông thuê một chung cư cho cô ở riêng với đứa bé con cô, căn cứ
theo Pháp Luật Hoa Kỳ, coi đó là một cuộc hôn nhân gian dối, giả vờ lấy
nhau trên giấy tờ (Fraud Marriage), cho dù cô có con với ông Quách đi
chăng nữa, cô vẫn bị trục xuất trả về nguyên quán, trong trường hợp nếu
cô không muốn mang đứa con đi theo cô về nguyên quán của cô, thì cô có
thể để lại đứa con cho chính phủ Hoa Kỳ nuôi dưỡng, mặc dầu chồng cô
không bị trục xuất nếu là công dân Hoa Kỳ (US Citizent), nhưng vẫn bị
truy tố ra Tòa về tội lời khai man trá trước pháp luật và có thể lãnh án
tù ở, nhưng nếu chồng cô chỉ là thường trú nhân (Permanent Resident),
thì có thể bị trục xuất trả về nguyên quán cùng một lúc với cô. Trong
trường hợp cô đem theo con về nguyên quán cùng với cô, thì đứa con cô
sau này nó đủ18 tuổi, nó có thể xin giấy visa chiếu khán trở về Hoa Kỳ,
nếu Cha của nó là công dân Hoa Kỳ hoặc trước kia nó được sanh ra tại Hoa
Kỳ.
Nói tóm lại, sau tháng Tư đen 1975, biết bao nhiêu cảnh tang
tóc, đau thương xẩy ra cho người Việt quốc gia dưới thời VNCH, nào là
hàng triệu người phải lìa bỏ nước ra đi, để đi tìm tự do tại các quốc
gia tự do trên khắp Năm Châu Bốn Bể, nào là hàng trăm ngàn người già,
trẻ, lớn bé, trẻ thơ vô tội bị chết oan trên biển cả, nào là mấy trăm
ngàn quân nhân, công cán chính của thời Quốc GiaVNCH, có người bị giam
trong các trại tù cải tạo trên 2 thập niên, có nhiều người đã phải bỏ
thân xác trong các chốn lao tù cải tạo cộng sản vì đói khổ, bệnh tật,
không có thuốc men chữa trị, nào là những người vợ của các tù nhân cải
tạo, phải vất vả ngược xuôi, lao đầu vào làm đủ mọi nghề lao động, kể cả
nghề làm vợ bé cho các cán bộ cộng sản răng hô mã tấu mua vui, để kiếm
tiền nuôi con cái còn thơ dại v.v. Kể sao cho hết những nỗi đau thương
này, làm cho biết bao nhiêu người dân vô tội, phải bị chết đau đớn vì
chính sách tàn bạo vô thần của công sản đỏ và biết bao nhiêu nước mắt
đau khổ của những người dân vô tội, cũng như nước mắt và tiếng than khóc
của những người vợ tù nhân cải tạo, của các góa phụ tù nhân cải tạo,
trở thành những nước sông chảy dài tới tận biển đông.
PT. Nguyễn Mạnh San
No comments:
Post a Comment