Đời là một chuyến đi không biết điểm đến. Rất ít ai đến được điểm
mình dự định. Thông thường ta bắt đầu cuộc hành trình với một ý niệm
đích điểm trong đầu, chỉ để nhận ra rất sớm là cuộc đời có rất nhiều chỗ
rẽ bất ngờ, và sau một lúc thì ta chẳng chắc là đời ta rồi sẽ về đâu.
Nhưng như vậy thì đời mới vui. Đọc truyện mà biết được đoạn cuối ngay từ
khi khởi đầu thì cụt hứng rồi. Nhưng như vậy có nghĩa là đường đời
không phải là đường thẳng, mà là đường quanh co ngoằn nghèo, cứ như
đường rừng. Đôi khi đi cả chục cây số rồi mới khám phá ra là mình chỉ
lại đến ngay điểm khởi hành.
Đường đời thật là thế. Nếu quan sát
trẻ em và người già thì ta thấy rất giống nhau—cả hai cùng rất yếu về
thể xác và cùng nhiều tình cảm hơn ly’ luận. Và ta bắt đầu từ bụi đất,
sẽ trở về cùng bụi đất. Điểm cuối cũng là điểm khởi hành.
Khái niệm
đường vòng này rất ích lợi trong kế hoạch sống của chúng ta. Nếu ta biết
đời không phải là đường thẳng và ta có thể vòng lại điểm đã qua, thì
tốt hơn là trên mỗi bước đi, ta nên ném ra vài hạt trái cây ngũ cốc bên
đường, hy vọng là dọc đường sẽ mọc nhiều cây trái, để lúc nào đó ta vòng
lại thì có thể đã có sẵn trái ngon chờ đợi! Đi đến đâu gieo hạt giống
đến đó, tức là sống hôm nay mà trồng cho ngày mai đó, các bạn ạ.
Dĩ
nhiên là không phải hạt nào cũng lên cây tốt. Nhiều hạt sẽ bị chim ăn,
nhiều hạt sẽ chết đi, nhưng sẽ có một ít hạt nầy mầm sinh cây. Và những
cây này, biết đâu lại sinh hoa trái và chim chóc sẽ mang hạt của chúng
gieo rắc hàng bao nhiêu dặm xa khắp nơi. Cuộc đời biến hóa vô lường, làm
sao ta có thể đoán hết hậu quả của chỉ một hạt nẩy mầm, huống chi là
khi ta gieo nhiều hạt mỗi ngày.
Cho nên nếu sống khôn ngoan, thì ta gieo hạt trên mỗi bước đi.
Nhưng các hạt đó là những gì?
Thưa, chúng ta có thể chia các hạt ta có sẵn trong túi ra thành vài nhóm.
1. Những nụ cười, những lời cảm ơn, và những lời nói hiền dịu.
2. Tiền tài: Nếu có thể cho ai một tí tiền, thì cho. Nếu có thể cho ai
mượn một tí tiền, thì cho mượn. Nếu có thể giúp ai đở đói một ngày, thì
giúp.
3. Công việc: Nếu có thể mách bảo ai một cơ hội làm ăn thì
mách bảo. Nếu có thể chỉ ai có một được một công việc thì chỉ. Nếu có
thể dạy ai một cách kiếm tiền thì dạy.
4. Kiến thức: Nếu có thể dạy
ai đó biết đọc, biết làm toán, thì dạy. Nếu có tài năng gì đó có thể
chia sẻ lại với mọi người thì chia sẻ. Nếu có kỹ năng sống nào đó có thể
dạy lại cho mọi người thì dạy.
5. Đạo đức và triết ly’ sống: Nếu
ta đã có kinh nghiệm sống biết thế nào là đạo đức, thế nào là thiếu đạo
đức, thế nào là tốt cho cuộc sống, thế nào là có hại, con đường nào sẽ
đưa đến khổ đau, con đường nào sẽ đưa đến an lạc, thì hãy chia sẻ lại
với anh chị em, nhất là những người ít kinh nghiệm sống hơn.
6. Cách
tự sống vững trên hai chân: Có lẽ điều tốt nhất ta có thể trao tặng một
người là kiến thức và kinh nghiệm giúp cho người đó có thể tự sống, tự
xoay sở, dù là họ có lọt vào bất kỳ tình huống khó khăn nào. Đây là giúp
cho họ kỹ năng sống cũng như tự tin để sống mọi nơi, trong mọi hoàn
cảnh. Phần cốt cán của nó là tư duy tích cực.
Tất cả những điều này
mỗi chúng ta đều đã có sẵn trong túi không ít thì nhiều. Chẳng tốn kém
tiền bạc hay công lao chỉ để lấy ra vài hạt trong túi ném ra bên lề
đường mình đang đi.
Và tất cả các hạt này đều chỉ nằm trong một gia đình thực vật lớn, gọi là “tình yêu.”
Nếu mỗi người chúng ta đều gieo hạt dọc đường thì sẽ có hai chuyện xảy
ra. Thứ nhất, riêng cá nhân ta, một lúc nào đó ta sẽ hưởng được trái
ngọt của hạt giống ta gieo hôm nay. Bắt buộc là như vậy. Càng gieo nhiều
và càng sống lâu, xác suất được hưởng của ta càng tăng rất cao. Thứ
hai, khi nhiều người gieo dọc đường, thì ai đi đâu, dọc đường nào, cũng
đều có trái ngon chờ mình trên cây.
Chúc các bạn một ngày vui. Hạt nào bạn gieo hôm nay?
Sưu tầm
No comments:
Post a Comment