Thursday, August 24, 2023

Một Mẩu Chuyện Đời: Thù Dai - Đào Ngọc Phong

 

Không biết do bm sinh hay sao mà b nh trong não b tôi in cht nhng gì làm tn thương đến bn ngã ca tôi. Nó in cht, ging như mt người keo kit ct k vàng bc ht xoàn trong mt két st. Năm nay tôi đã vào đi hc được 2 năm ri, nhưng mi ln nh nhng k nim đen thi thơ u, lúc 8,9 tui, thì tôi hu như sng li toàn b nhng hot cnh.

Khi gia đình tôi qua M năm 1975 đnh cư trong mt tiu bang min Đông, tôi mi có 2 tui, ch gái ca tôi đã 8 tui. M tôi vn gii tiếng Anh, tìm được vic làm ngay trong s xã hi; còn b tôi ch gii tiếng Pháp, nên phi đi hc thêm tiếng Anh; ông làm nhiu ngh linh tinh, cũng khá vt v trong nhng năm đu; nhưng ông rt thông minh, trong 4 năm ông đã hc xong ban c nhân, tìm được vic làm trong chính ph, tương đi nhàn nhã.

2 ch em tôi vào hc trường M, ch vài năm là nói tiếng M như gió; trường v, 2 ch em ch nói vi nhau bng tiếng M; l mt điu, chúng tôi không hc tiếng Vit, nhưng cha m nói vi nhau bng tiếng Vit chúng tôi hiu hết mà không din t được. Nht là khi hai người to tiếng vi nhau thì chúng tôi nháy mt biến vào phòng riêng.

M tôi hu như lép vế, im tiếng trước, khi b bt đu quát tháo. Tôi không hiu sao ông d ni nóng. V mt th cht, 2 người trái ngược nhau; m tôi mng manh; b tôi vm v. Có ln ông quát to và giơ tay lên như sp táng vào mt m tôi; mi 8 tui, mà không biết sc gì thúc đy tôi lao vào đng gia 2 người, che ch cho m.

Như người ta nói “giận cá chém thớt”, b tôi túm ly tóc tôi, dí đu tôi vào tường sp sa dng vài cái thì ch gái tôi hét lên nói ch gi cnh sát. B tôi như bng tnh t mt cơn điên, buông tôi ra; nếu không, tôi đã b chy máu đu.


Sau trn đó, b tôi tr nên lm lì. Nhà 4 phòng, mi người đóng kín mình trong phòng, như 4 cái bóng. Nhưng tôi biết rõ, 2 ch em tôi đng v phía m tôi, khiến cho b tôi hu như b cô lp. Có sách nói, trong mi đa tr đu có mc cm Oedipus, con trai yêu m ghét cha, con gái yêu cha ghét m. Nhưng rõ ràng ch tôi yêu m và bênh m vô cùng; còn tôi t xét tôi không chu ni hành đng mnh bt nt yếu; m tôi mnh mai như thế, hin du như thế. Chng phi vì tác đng ca gii tính.

Ch tôi nói ch mun mau hết trung hc đ ra khi nhà. Có ln tôi hi ch, mai sau có chng, nếu chng ch đánh ch thì ch phn ng cách nào; ch nói ch chng mun ly v chng con. Ri ch cười ln, hi li, nếu em có v, em có đánh v không? Tôi nói, em s là v đánh em thì có. 2 ch em cười vang.


Ln dn lên, tôi vùi đu vào thư vin, lc li sách v, tìm hiu xem ti sao b có ch nghĩa nhiu mà li hành xbarbaric” như thế.

Tôi bt được mt bài nói v phân tâm hc, theo đó nhng kinh nghim thi thơ u, ngoài yếu t bn năng hay di truyn, có th đnh hình tâm tính hay cách hành x ca mt người trưởng thành, dù người đó có trí thc cao thế nào. Nhng kinh nghim gây n tượng mnh thường ng ngm như con thú trong hang mùa đông, s bùng dy lp li nhng hành đng mà bn ngã đã th đng nhn, hướng vào mt người khác đ tr thù.  Rt nhiu hành đng ca người trưởng thành là nhng hình nh phn chiếu t tm gương thi thơ u.

B tôi tt nghip đi hc M, làm s M vi lương bng no đ, mua nhà M; coi như b thành công trong gic mơ M; nhưng “mối thù dai” như con sâu nm trong cây mía khiến b có hành x k c(weird) mà bn ngã b không t nhn ra. Trong nhà, b biu t uy quyn vi v con, ni gin khi ai trái ý vi mình; có ai nêu mt khuyết đim ca b, thì lp tc b moi mt li nào ca mt ai đó lên đ lp liếm li ca mình; tung như b t khoác lên mình cái nhãn hiu là người hoàn ho, không bao gi sai lm; ngoài xã hi, người nào hơn b v hc hành, danh vng, tin bc thì b hay moi móc khuyết đim nh ca h đ chế diu, ma mai.

T đó, tôi bt đu tò mò, tìm hiu xem thi thơ u ca b tôi đã xy ra nhng biến c quan trng gì.

Rình khi b vng nhà 2,3 ngày, tôi vào phòng b lc tìm, thì qu nhiên thy mt cun hi ký b đang viết bng tiếng Anh, đã được 5 chương sách ri. B gii ch nghĩa nên viết hay lm, như mt cun tiu thuyết t thut đi mình t khi còn nh nhà quê min Bc Vit Nam.

Đc nhanh 2 chương đu, tôi mi thy gia đình tôi là mt bi kch mà m tôi là nn nhân trc tiếp. Thu nh nhà quê thi còn chế đ phong kiến và thc dân, b tôi nhà nghèo phi đi chăn trâu cho mt nhà giàu trong làng; khi phm mt li lm, ông thường b ch túm tóc đp đu vào thân cây. Tôi hiu ra ri; cái thù hn đó đi vi người có tin có quyn to thành mt khi u ut vô thc trong tâm b tôi, ch dp tr thù. Khi làm chng, làm cha, ông tưởng ông có quyn; cái khi u vô thc thù hn bùng lên khi ông nm tóc tôi mun dng vào tường, như th lp li hành đng ca ông nhà giàu. Thù dai trăm năm! Hành đng hay li nói bo lc là mt trái ca mc cm thp kém, b s nhc thi u thơ.

Nghĩ đến đây, tôi bng rùng mình; coi chng chính tôi cũng b khi u thù hn đó tác đng mt lúc nào khi tôi có v con.

Chương sách tiếp theo cho tôi biết b tôi đã có mt đi v trước khi ly m tôi; ông bày t mt mc cm ti li đi vi c 2 người ph n; va phn bi người v đu, va la di người v sau. Theo như ông viết thì bà v trước vn còn sng và hình như ông có ý đnh tr v quê xưa thăm bà ta. Thương m tôi quá. Mong sao cho m đng biết chuyn này. Tôi không còn can đm đc tiếp nhng chương sau. Tôi ct cun hi ký cn thn vào ch cũ.

Hi đó tôi đang hc lp 11 và ch tôi sp tt nghip ngành nha. Ch viết thư nói khi ra trường đi làm ch s nuôi em hc đến nơi đến chn, còn bây gi em phi chăm sóc m cho k; khi lên đi hc em nên tìm mt trường gn nhà, đng xa m. Tôi có cm tưởng ch cũng đã biết mt điu gì đó. Hình như m tôi tìm quên trong kinh k; tôi cũng yên tâm.


Mùa hè trước khi tu trường cho năm trung hc cui cùng, tôi suy nghĩ ngày đêm xem mình có năng khiếu ngành gì đ chun b h sơ đi hc. Sut 11 năm hc trong trường M, tôi đã được hun luyn cách suy nghĩ đc lp, phát biu t do ý kiến ca mình v mt vn đ, sn sàng tranh lun vi nhng bn khác có ý kiến trái chiu. Tôi hay đi chiếu cách giáo dc đó vi hành x ca b m tôi. Tôi thy c b m đu chu mt nn giáo dc khác vi tôi bây gi, mà chính cha m cũng chu hai nn giáo dc khác nhau. M tôi hay nói: “Ông bà đã nói thế; các cụ ta xưa nói thế”, tung như nhng điu các c nói là vĩnh vin đúng, con cháu ch vic theo không bàn cãi. Còn b tôi thì sao?

B tôi có mt s bn người Vit, hàng tháng hi hp chè chén nhà. Tôi quan sát các bác nói chuyn v đ mi đ tài. Rt nhiu ln, tôi thy b tôi cao ging: “Các anh có quyền giữ ý kiến riêng của các anh, nhưng đừng bắt tôi bỏ niềm tin của tôi vào những chân lý mà các ông X., ông S., ông M. đã nói”.

Tôi chán cái thái đ ca b. Trước mt vn đ ca đi sng c th, chính tôi phi nghĩ gì đ tìm ra gii pháp, ch không phi theo ông A, ông B đã nghĩ. H nghĩ theo hoàn cnh c th ca h, ti sao phi bt chước h áp dng vào hoàn cnh riêng ca mình?

Tôi nh có ln thy giáo tôi gi v nhà, gp m tôi bt đin thoi; thy nói tun sau thày s t chc cho mt s hc sinh đi thăm mt khu rng nhân to trng các loài tho mc hiếm có cn bo tn, tôi là mt hc sinh được chn đi. M tôi mau mn nói bà ưng thun cho tôi đi; nhưng thy giáo nói, thy mun nói chuyn trc tiếp vi tôi; ý kiến ca tôi mi là chính.

Trong mùa hè này, tôi phi quyết đnh chn ngành hc; tôi không hiu sao ch tôi chn ngành nha khoa mau chóng d dàng, hc nhanh gn đến thế. Có l tôi do d gia 2 khuynh hướng, khoa hc nhân văn và khoa hc t nhiên; còn v ngh thut thì chc chn tôi không có năng khiếu gì. Gia bi kch gia đình, tôi mun đào sâu tâm lý ca b m, và có th c bi cnh lch s xã hi đng sau h. Tôi ri Vit Nam năm 2 tui, có biết tí ti gì v quê hương đâu; đi vi tôi, Vit Nam ging như mt x s xa l, như nước Nigeria, nước Peru, nước Congo…

Khi đc truyn b k lúc nh đi chăn trâu, tôi không th nào hình dung ra con trâu như thế nào; t hi ti sao mt đa tr li không trong trường hc mà li ngoài cánh đng chăn trâu sut ngày. Đúng vy, trên đường ph M vào gi hc, có thy đa tr nào lang thang mt mình đâu?

Nhưng rõ ràng tôi chng thuc chng tc trng, đen, hay đ; dù là da vàng, cũng chng phi người Tàu, người Nht. Tôi nh cun tiu thuyết ROOTS ca nhà văn da đen Alex Haley (1921-1992), xut bn năm 1976, chiếu thành phim năm 1977. Ti sao tôi không th làm như ông Haley, tìm li ngun gc Vit ca mình? Cái vic b tôi nm đu tôi dng vào tường không ch đơn gin là mt chuyn gia đình nh nhoi; nó hu như là h qu ca c mt thm kch lch s ca dân Vit.

Suy nghĩ miên man sut mùa hè, tôi quyết đnh s theo ngành s hc. Tôi viết thư cho ch nói v chn la ca mình, nhưng ch e hc ngành này không kiếm được tin nhiu như ngành y sĩ, k sư vi tính. Ch tr li, em c theo ý thích ca em mà hc, c theo đui đam mê ca mình đến cùng. Có vn đ gì v tin bc, ch s h tr em. Tôi cm ơn ch.

Khi tôi nói quyết đnh ca tôi, m bo tùy con thích thì c hc; còn b t v bt mãn, nói hc môn đó, biết bao gi mua được nhà? Nhưng ông biết tôi đã tng chng ông, nên cũng không bàn gì thêm. Tôi ly làm l, ông mun mt mái nhà, mt mái gia đình, thế mà ông gây bao phin mun trong căn nhà đó. Mái nhà này, ông coi nó như mt sân khu đ ông din mt vai kch vi v con; có l vô tình ông khiến v con ông cùng tr thành din viên kch. Ch tôi đã ra khi sân khu đó, may cho ch.

Tôi mê say đc sách s, có kiến thc nhiu v lch s xã hi Vit Nam; càng ngày tôi càng nhìn rõ bi kch gia đình tôi, nhưng tôi im lng không bày t cho ai, ngay c ch tôi.

Khi tôi đu xong c nhân, ch tôi nói em nên hc tiếp ban cao hc, nên đào sâu mt vn đ mà em quan tâm. Tôi xin mt chân giáo viên môn s ti mt trường trung hc đ t sinh nhai, đng thi nghe li ch. Tôi đã thuê mt căn h gn trường hc, đ có không gian yên tĩnh làm vic.

Mt hôm tôi nhn được mt bì thư ca m tôi gi; tôi linh cm có mt biến c gì quan trng xy ra. Bc thư dài 2 trang đánh máy, gi cho 2 ch em. M viết, m và b đã ra tòa đ đơn ly d; căn nhà đã bán chia đôi đ b ly tin v sng Vit Nam luôn. Phn ca m chia đôi cho 2 con; m đã mua mt cái cc nh trong mt ngôi chùa tiu bang California m áp cho tui già, s sng như mt cư sĩ; khi chết, nhà chùa s lo tang l và ha thiêu; các con không phi lo gì, ch v d nghi l thôi. Tôi thn th buông lá thư, thương m. M đã hy sinh mt đi cho 2 con. Nhng điu tôi biết v b qua cun hi ký, thì m tôi còn biết nhiu hơn, nhưng câm lng bao năm.

1976, mt năm sau khi qua M, em gái ca m, tc là dì ca chúng tôi còn Vit Nam viết thư cho m, báo v cũ ca b tôi t Bc vào Nam tìm chng. Chc bà ta trong gii cán b nên tìm ra đa ch ca m. Khi biết chng bà ta đã theo m qua M, bà ta có v tht vng ra v. M tôi bun bã trong tim, nhưng k li cho b, nói ông nên v vi bà y; vic ông la di tôi, ly tôi như mt chiếc bình phong cho hot đng ca ông, thì bây gi tôi tr li ông cho bà y; ch xin ông gi bí mt không cho các con tôi biết, cho đến khi chúng nó tt nghip đi hc.

M nói, tôi đã hc nhiu v lch s dân tc, m không cn gii thích, t con tìm hiu. M ln lên trong nn văn hóa Nho giáo, vic chng con do ông bà quyết đnh; không như các con ngày nay, t do trong luyến ái và hôn nhân.

Trong ba tic chia tay, b tôi ngượng ngùng xin các con tha th cho b; b t nhn li, vì không có can đm suy nghĩ đc lp; b suy nghĩ, hành đng, nói năng hu như mt th phn x t cái m tín điu ăn sâu trong tim óc b; b như cái cây đang sng, s b bng gc đi trng đt khác s không kp bén r mà chết. B thú nhn b ch là con c vô tri trong mt gung máy.

Tôi cm thy thương hi cho ông; bây gi ông ch là mt con c r sét mà người ta đã quăng vào st rác, thay bng nhng con c mi, không còn vn hành gung máy bng nhng tín điu li thi mà b vn ôm gi khư khư.

2 ch em tôi đưa m v tiu bang Cali, n đnh ch cho m. Nhìn m thanh thn, an nhiên t ti, chúng tôi đu mng, nói chúng con s hàng tun gi v thăm m.

Mt năm sau, dì chúng tôi viết qua cho biết b tôi đã b người ta đưa vào vin dưỡng lão sng kh cc lm, sau khi bà v cũ moi hết tin.


Đào Ngc Phong

Califiornia ngày 1/2/2023

Tác gi sinh năm 1941, dy hc t năm 1964 đến 1975. Đnh cư ti M 1991 nay đã v hưu và sng ti Orange County, California.

1 comment:

  1. Nhiều truyện của tác giả ĐN Phong khá đặc biệt . Mong sẽ có dịp đọc tiếp . Tiến

    ReplyDelete