Đảng bộ
EVN họp bàn điều chỉnh giá điện. Đã quá trưa rồi mà mọi ý kiến vẫn chưa thống
nhất, có người đề nghị tạm nghỉ để ăn trưa rồi đầu giờ chiều bàn tiếp. Nhưng bí
thư chi bộ sợ thông tin bị tiết lộ vì, giá điện sắp tới sẽ được đưa vào diện mật.
Cho nên, bí thư động viên các đồng chí của mình bàn tiếp để thống nhất kết quả
trình lên bộ Công Thương, và ông lệnh cho bảo vệ đi mua bánh mì về cho các
thành viên ăn tạm.
Bảo vệ tuân lệnh đi ra phố mua bánh mì. Hắn chạy vòng vòng các phố, nhưng vì đã
quá trưa rồi nên các quầy bánh mì dọc 2 bên đường đã nghỉ bán. Hắn định quay về
thì bất chợt hắn thấy gốc cây bên kia đường có xe bánh mì lưu động, hắn mừng rỡ
bước tới:
- Em
ơi, bán cho anh 50 ổ mì thịt nhé!
- Dạ,
anh chờ xíu ạ! Cô gái thoăn thoắt làm xong số bánh và đưa cho anh bảo vệ với lời
phán:
- Dạ,
bánh của anh đây ạ. Tổng cộng hai triệu ba trăm sáu mươi ngàn ạ.
- Cái
gì? Bánh mì Cô để bảng giá 10 ngàn/ổ. Tôi mua 50 ổ làm gì tới 2 triệu mấy?
- Đúng
là bánh mì em bán 10.000đ/ổ. Nhưng, nếu anh mua 1 đến 5 ổ thì giá 10 ngàn, từ ổ
thứ 6 đến thứ 10 tính theo giá lũy tiến là 20 ngàn/ổ, từ ổ thứ 11-15 = 30.000/ổ,
từ ổ thứ 16-20 = 60.000/ổ... Cứ thế, cứ thế mà tính lên anh ạ.
- Cô
học cách tính ăn cướp này ở đâu vậy?
- À,
điều này thì Bộ Công Thương dạy cho em đấy anh!
- Cô
kinh doanh kiểu ăn cướp thế này thì người nghèo làm sao đủ tiền để ăn được bánh
mì chớ?
- Ơ!
Nghèo thì ăn từ 1 đến 5 ổ thôi. Ăn đến 50 ổ bánh thì không thể gọi là nghèo được!
Cũng như điện, ai mà xài mỗi tháng trên 50 kw thì không thể gọi là nghèo, anh
hiểu chưa?
- Hiểu,
hiểu! Buôn bán mất dạy như Cô thì chó cũng không thèm tới.
Nói xong, anh ta định quay về nhưng chợt nhớ ra cả khu phố này chỉ có mỗi Cô ta
bán bánh mì, nếu không mua thì biết mua ở đâu? Mà nếu không có bánh, lãnh đạo
có thể quy tội anh không hoàn thành nhiệm vụ rồi đuổi việc thì khổ. Nghĩ vậy,
anh bấm bụng đưa đủ tiền để lấy bánh.
Cô gái chậm rãi đếm tiền và cười nói:
- Em
bán theo giá lũy tiến như thế này mà toàn dân đều ủng hộ, không ai phàn nàn hết
á! Không tin, anh gặp ông tiến sĩ Cao Sỹ Kiêm hỏi sẽ rõ ạ!
Anh bảo
vệ đéo thèm nghe nữa, vội vã xách bánh chạy về. Anh đưa bánh cho lão bí thư và
tường trình lại việc bán bánh bất hợp lý của Cô gái, rồi anh chửi:
- Tổ
cha hắn! Cả khu phố này chỉ có mình hắn bán, nên hắn bóp hầu, bóp họng người
ta, loại độc quyền nào cũng ăn cướp như nhau cả. Lũy, lũy cái mả cha hắn chớ
lũy tiến...
Ông bí thư nhìn hắn trừng mắt nạt:
-
Này, này! Mày không được xúc phạm chính sách nghe mậy!!
Ngô Trường An
No comments:
Post a Comment