Trong quan hệ đối với các đối tác trên thế giới, Mỹ đang làm chủ tình hình.
Đó là một sự thật không thể chối cãi. Điều này không tự nhiên có và
không phải luôn luôn có. Nó quay lại với sự xuất hiện của Donald Trump
như một định mệnh. Chưa bao giờ lịch sử thế giới lại sôi sục với những
hoạt động đàm phán như những ngày này. Nó có nguồn gốc lịch sử chính
trị, kinh tế và xã hội toàn cầu, nhưng lại cũng gắn với một năng lực đặc
biệt của Tân Tổng thống Mỹ, chứng minh nghệ thuật đàm phán của Donald
Trump.
Trong cuốn sách “Nghệ thuật đàm phán” mà ông là tác giả, Trump khẳng định, “nếu phải đàm phán, tôi sẽ thắng”.
Thực tế đang có vẻ thể hiện rằng điều tự tin đó của ông Trump là hoàn toàn xác đáng.
Trump đã thắng châu Âu trong vụ việc NATO, Trump đã thắng châu Âu khi
đạt được liên minh thương mại chống Tàu. Trump đã hoá giải nguy cơ huỷ
diệt đến từ Bắc Hàn. Trump đã buộc Tàu cộng phải im lặng chỉ bằng chiến
tranh thuế. Trump sẽ biến Putin thành bạn. Trump đang trên đường kết
thúc với Iran. Trump sẽ tiêu huỷ ảo tưởng bá chủ của Tàu Cộng. Trump
đang chứng minh rằng Mỹ có thể quyết định tất cả, sắp đặt tất cả.
Trump đối diện trực tiếp với những vấn nạn lớn nhất của Hành tinh, và
hình như đang hoá giải tất cả các vấn đề ấy cùng một lúc. Đó phải là
việc của một người khổng lồ, một siêu nhân. Có phải lịch sử cần và đã
sinh ra Trump ?
Với tất cả những đối tượng khác nhau đó, Trump vẫn chỉ dùng một loại
chiến thuật. Đó là tấn công áp đảo, bằng mọi cách đẩy đối phương vào lựa
chọn hoặc chết hoặc thương lượng, nhưng chỉ thương lượng song phương và
trực tiếp với Trump, không có thành phần thứ ba. Trump rút ra hoặc huỷ
bỏ mọi loại hiệp định hình thành từ kết quả thương lượng đa phương, hiểu
chúng như một thứ chia chác lợi ích, cắt xén mục tiêu để thủ lợi cá
nhân. Không thể có gì tốt với một Hiệp định được ký bởi rất nhiều kẻ có
lợi ích khác nhau, thậm chí đối nghịch và thù địch với nhau. Mỹ là người
quyết định mọi chuyện, cần và chỉ cần thương lượng với Mỹ, theo điều
kiện mà Mỹ có thể chấp nhận.
Trump nói NATO bảo vệ châu Âu bằng tiền và sức mạnh Mỹ. Mỗi quốc gia của
liên minh tìm cách gia nhập NATO chỉ để có an ninh cho mình mà không
phải chi phí. Mỹ không có lợi ích và Mỹ không bắt buộc phải gánh trách
nhiệm cho họ. Mỹ sẽ rút ra hoặc NATO phải giải tán.
Dưới áp lực này, NATO đã được cải tổ bằng sự đồng thuận chi tiêu 2% GDP
mọi quốc gia thành viên. Trump đã làm cho NATO không những không chết mà
với 2% ngân sách quốc gia của tất cả 28 quốc gia, chi phí quân sự của
NATO sẽ vượt trên con số 75% ngân sách quân sự thế giới, gấp khoảng 3,5
lần ngân sách dành cho quân sự của Nga, hai lần TQ. Không có gì dập tắt
tham vọng và ảo tưởng phiêu lưu của Nga và TQ hơn con số đó. Đó là nhân
tố đảm bảo hoà bình thế giới.
Trump tác động để Liên Hợp quốc áp lệnh trừng phạt lên Bắc Hàn, dồn ép
Tàu cộng và Nga vào thế bắt buộc cách ly Bắc Hàn và thực hành lệnh trừng
phạt của Liên Hợp quốc. Trump đưa máy bay B52 tới, lắp dựng hệ thống
THAAD tại Nam Hàn, thử bom mẹ xuyên phá bunker, điều đến cùng lúc cả hai
Tàu sân bay mang theo tên lửa hạt nhân, liên tục tập trận quy mô lớn,
Trump cho tuyên bố huỷ diệt chế độ, xoá tên Bắc Hàn trên bản đồ thế giới
trong vòng 15 phút... Bắc Hàn chỉ có một lựa chọn là thương lượng,
nhưng chỉ cần thương lượng tay đôi với Mỹ. Thượng đỉnh Singapore đã hoá
giải đe doạ hạt nhân của Bắc Hàn, ít nhất cũng đối với Mỹ. Hạt nhân của
Bắc Hàn sẽ được triệt thoái đủ mức để đảm bảo an toàn cho Mỹ, nhưng
không nhất thiết phải triệt thoái hoàn toàn. Đó là quá trình từng bước,
vì nó đang còn cần để răn đe ai đó.
Chiến thuật này đang lặp lại, dạo những khúc nhạc đầu tiên đối với Iran.
Trump rút Mỹ ra khỏi hiệp đình hạt nhân Iran, quay lại cấm vận và trừng
phạt. Trump chuyển sứ quán Mỹ tới Jerusalem, công nhận Jerusalem là thủ
đô của Israel. Trump biết, kẻ thù không đội chung trời với Iran là
Israel, chiến tranh với Iran nếu xảy ra, thì Mỹ đánh, nhưng bằng cánh
tay không thể thiếu của Israel.
Cuộc khẩu chiến thượng đỉnh Mỹ-Iran đang lặp lại. Nhưng ở đây, chắc chắn
điều xảy ra sẽ không giống với Bắc Hàn. Nếu Trump giữ được thắt lưng
Nga, thì chiến tranh Iran- Israel sẽ thật sự xảy ra, khởi đầu bằng một
cuộc tấn công tiêu diệt các cơ sở hạt nhân Iran, và sẽ kết thúc chóng
vánh. Trung tâm gây rối và khủng bố toàn cầu sẽ bị tiêu diệt.
Chính sách chiến lược Mỹ công bố tháng 12/2017 xác định Tàu Cộng là kẻ
thù số một. Đương nhiên, những kẻ thù chiến lược khác, như Nga, như liên
minh châu Âu sẽ tự động phải chuyển dịch thành bạn, thành đồng minh. Và
Trump đã và đang làm như vậy, bất chấp những tiếng ồn ào nhặng xị của
những kẻ “mắt bột mì” mà lúc nào, ở đâu cũng có mặt để quấy rối.
Ông tuyên bố tăng thuế từ 34 tỷ lên 200 tỷ, rồi sẵn sàng lên 505 tỷ
đôla, giá của toàn bộ hàng nhập khẩu từ Tàu Cộng. Soạn luật để rút toàn
bộ các doanh nghiệp Mỹ rời bỏ TC. Trừng phạt tất cả những doanh nghiệp
còn làm ăn mua bán với TC. Thông qua luật để ngăn chặn mọi nguy cơ ăn
cắp, mua bán hoặc sao chép bản quyền công nghệ Mỹ. Tạo áp lực gây khủng
hoảng thị trường vốn dẫn đến sụp đổ thị trường chứng khoán của TC. Hợp
lực với liên minh châu Âu chỉnh sửa và cải cách Luật thương mại của WTO,
nhằm tiến tới xét xử lại tư cách thành viên của TC, không thừa nhận nền
kinh tế tư bản nhà nước của TC là kinh tế thị trường. Chấm dứt các giao
dịch buôn bán thương mại với TC. Chấm dứt mọi nguồn vốn tới thị trường
nội địa của TC. Nếu tất cả những biện pháp này có hiệu lực thì sự sụp đổ
của nền kinh tế TC chỉ là vấn đề thời gian. Người TQ là loại người vốn
thiếu can đảm nhưng lại quá thừa thực dụng, nên cuối cùng sẽ là sự đầu
hàng.
Ngay từ khi chưa nhậm chức tổng thống, Trump đã nhiều lần khẳng định
“Nga không phải là kẻ thù của Mỹ”. Trước cuộc gặp Putin có vài ngày,
Trump nhắc lại trước các đồng minh NATO rằng, "Tổng thống Putin không
phải là kẻ thù". Sau khi gặp Putin ngày 16/07/2018, ông vẫn tiếp tục
khẳng định: “ông ta không phải là kẻ thù của tôi, và một ngày tốt đẹp
nào đó, ông ta có thể là bạn. Đó là một điều hạnh phúc.” (He’s not my
enemy. And hopefully, someday, maybe he’ll be a friend. It could
happen.”).
Nếu sự thật là Trump không hề có kinh nghiệm chính trị, thì quả thực
Trump có sự linh cảm thần diệu. Bản chất thuộc tính của văn hoá Nga khác
hoàn toàn với văn hoá của người Tàu. Văn hoá đó có cùng nguồn gốc với
nền văn minh châu Âu. Sự biến dạng của nó có tính lịch sử. Khi bụi của
lịch sử tan đi, nó sẽ trở về nó. Giữa bão táp phản đối của gần như toàn
bộ thế giới các chính trị gia cả Mỹ lẫn quốc tế, Trump không thay đổi
cảm nhận của ông. Đó là sự kỳ diệu.
Hai con người gần giống nhau về cá tính khác thường này sẽ có hai lần
gặp nhau, một tại Washington, một tại Moscu. Họ sẽ cùng hướng tới một
mục tiêu toàn cầu. Đó là bổn phận của họ, có một phận như sứ mệnh của vũ
trụ. Những loại luật lệ hình thành từ đạo đức truyền thống, hay mang
tính tập quán sẽ trở thành vô nghĩa.
Đó là điều mà Henry Kissinger mới nói ngày 26/07 vừa rồi, rằng: "Donald
Trump là nhân vật lịch sử, xuất hiện để kết thúc những điều cũ kỹ và giả
dối".
30/07/2018
Không biết ông dịch kiểu gì mà " It could happen " thành " Đó là một điều hạnh phúc"
ReplyDelete