Là người Việt Nam hiện tại là một gánh nặng và một sự bất hạnh không thể
tả được. Sau đây là danh sách của những sự bất hạnh đó. Viết bài này
tôi rất xấu hổ và đau lòng, nhưng cứ viết thôi:
1. Đi du lịch phải tốn tiền xin visa, trừ đi những nước Đông Nam Á. Ở
Việt Nam có mấy công ty dịch vụ làm visa. Đây là một dịch vụ cực kỳ nhảm
nhí vì nó là một gánh nặng cho những chuyến du lịch nước ngoài.
2. Đi nước ngoài bị nhân viên hải quan/cửa khẩu soi mói vì cái hộ chiếu
màu xanh. Đơn giản thôi, dân Việt bỏ trốn nhiều quá nên mất uy tín. Ở
Singapore thì làm gái đầy. Dân xứ khác chỉ cần đưa hộ chiếu rồi được cho
qua, dân xứ Việt phải đứng trả lời vài câu phỏng vấn.
3. Bị nhân viên khách sạn ở nước ngoài phân biệt và cư xử thấp kém.
4. Bị nhân viên nhà hàng buffet và khách sạn nhắc, nhiều lúc ghi bảng tiếng Việt luôn, “xin đừng lấy đồ ăn thừa.”
5. Đi vô siêu thị phải giữ ba lô ở quầy, hoặc khóa lại, hoặc bị nhân viên bảo vệ soi từ A tới Z vì sợ mình đi ăn cắp.
6. Cực kỳ khó để đăng ký thành công tài khoản quảng cáo Google Adsense.
Phải nhờ người quen ở nước ngoài đứng tên rồi chuyển quyền sở hữu. Còn
không thì tốn chục triệu mua một tài khoản xịn khác.
7. Chạy quảng cáo trên web thì bị gian lận bởi click tặc. Bỏ 100đ thì lỗ
hết 100đ. Rất khó để lời vì dân web gian lận quá nhiều. Google có
nguyên đội ngũ chỉ để chăm sóc nạn gian lận của Việt Nam.
8. Ăn tiền quảng cáo trên Youtube và Adsense cực kỳ thấp. $0.01-0.02 mỗi
click. Trong khi mấy nước láng giềng thì vài chục cent trở lên.
9. Chạy quảng cáo Facebook không được vì quá nhiều người quịt tiền. Nên Facebook tẩy chay.
10. Mua hàng trên Amazon và Ebay không được chuyển trực tiếp về Việt
Nam. Nhiều cửa hàng ghi thẳng là không gửi hàng về Việt Nam, người Việt
Nam không mua được. Phải tốn tiền trả cho mấy công ty trung gian hoặc
xách tay.
11. Không được đăng ký tài khoản bitcoin ở các mạng nước ngoài.
12. Thẻ visa/master được các ngân hàng Việt Nam cấp không được chấp nhận.
13. Trả tỷ giá ngoại tệ cao hơn các nước khác.
14. Mỗi lần muốn mua ngoại tệ phải đi ra tiệm vàng hoặc chợ đen vì ngân hàng yêu cầu phải có giấy phép để mua ngoại tệ.
15. Đi xuất và nhập cảnh ở sân bay trong nước thì bị nhân viên hải quan Việt Nam làm tiền.
16. Chạy xe trên đường lâu lâu phải đóng thuế “vi phạm giao thông” mặc dù nhiều lúc chẳng vi phạm gì.
17. Trả giá cho xe hơi đắt nhất thế giới, hoặc một trong những nước đắt
nhất. Một chiếc ở Việt Nam đủ mua 2-3 chiếc ở nước ngoài.
18. Mua xăng với giá gấp 2 lần so với thế giới.
19. Đi mua đồ phải trả giá, không thì bị chém.
20. Làm tự thiện phải xin phép và có giấy phép mới được hoạt động.
21. Đi làm giấy tờ thủ tục hành chính phải tốn tiền cà phê và cờ dài cổ.
Còn không thì trả tiền cho tụi dịch vụ, tốn nhiêu vài chục phần trăm
phí môi giới.
22. Mua nhà với giá cao gấp 30-50 lần so với thu nhập bình quân. Tỷ lệ bình quân ở xứ khác chỉ 5-20 lần.
23. Mua đồ điện tử với giá cao hơn những nước khác 20-30%.
24. Tốc độc internet chậm nhất Đông Nam Á.
25. Người nước ngoài chỉ biết đến Việt Nam qua 3 thứ: phở, chiến tranh và cộng sản.
26. Đá banh thì dở như gì mà cổ vũ thì như mấy thằng điên.
27. Du học thì rất khó để kết bạn với những sinh viên từ các nước phát triển khác.
28. Đi ra nước ngoài bị chính người dân mình lừa đảo và bóc lột.
29. Mở doanh nghiệp phải nhiều lúc bôi trơn mới được quyền đóng thuế.
30.Muốn làm ăn lớn phải nhậu với mấy anh lớn, tốn thời gian và chi phí cà phê.
31. Ăn lương thấp và trả giá cho hàng hóa cao.
32. Đường phố chạy xe đầy ổ gà, ổ chuột, ổ voi.
33. Chạy xe trên xa lộ thì 30-40km phải trả tiền cho trạm thu phí mà đường phố như gì.
34. Chạy xe phải né người dân vì mọi hoạt động đều xảy ra trên đường phố. Lái xe ở Việt Nam là một môn thể thao mạo hiểm.
35.Tỷ lệ chết vì tai nạn giao thông cao nhất. Mỗi ngày 30 người chết vì tai nạn giao thông.
36. Thực phẩm thì không biết cái gì sạch cái gì dơ. Nhắm mắt mà ăn thôi.
37. Mỗi lần chuyển nhà hay chuyển chỗ trọ phải tốn tiền đăng ký tạm trú, làm hộ khẩu, mặc dù chẳng biết làm cái đó để làm gì.
38. Đi bệnh viên công phải lót tiền y tá bác sĩ.
39. Làm đơn xin việc phải đi khám sức khỏe, chuẩn bị cả đống giấy tờ mà chẳng hiểu có nó để làm gì.
40. Đi du lịch trong nước luôn bị chặt chém. Đi du lịch luôn gặp cái bực.
41. Nếu là người Thanh Hóa, Nghệ An và Hà Tĩnh thì bì kỳ thị bởi chính
người dân của mình. Cái này phải coi lại và hỏi tại sao nhé.
42. Đi học thì phải đi học thêm hoặc lót tiền thầy cô.
43. Trả tiền sữa cao nhưng mua bia rượu thì rẻ.
44. Nếu bạn là con trai đàn ông thì luôn ép vế vì gái Việt rất khoái mấy anh Tây và Việt Kiều.
45. Bằng cấp trong nước không được quốc tế công nhận.
46. Học 4 năm đại học nhưng kỹ năng thì thua một đứa lớp 7 ở trời Tây. Chẳng biết học để làm gì.
47. Ra tiệm thuốc tây mua thuốc hay bị chém giá và mức độ nghiêm trọng
của bệnh. Nhiều lúc chẳng có bệnh gì cũng chém luôn là có bệnh để bán
thuốc.
48. Đi đánh cả ở vùng biển nước mình có thể bị “tàu lạ” bắn.
49. Bất cứ ai nói về chính trị sẽ bị cáo buộc là phản động, mặc dù chẳng biết nghĩa nó là gì.
50. Và cuối cùng, phải chịu đựng lòng yêu nước mù quáng của đại đa số
người dân. Yêu nước là điều tốt, mà yêu mù quáng người ta gọi là hâm.
Thôi viết nhiêu đó thôi, tiếp tục chắc
phải tới 1000 điều. Sinh ra làm người Việt Nam trong thời buổi này là
một gánh nặng và một sự bất hạnh. Nói thì nói vậy thôi, chứ nếu ai hỏi
tôi “mày có tự hào vì mày là người Việt Nam không?” thì tôi sẽ trả lời
“dĩ nhiên là tự hào rồi.” Nhưng tôi rất đau lòng vì những bất hạnh mà
tôi và những người Việt Nam khác phải gánh chịu.
Đọc tới đây có thể bạn sẽ nói “thế mày đã làm gì cho đất nước chưa?” Nếu
có thì tôi chẳng có gì để nói cả. Sinh ra làm người Việt Nam là một sự
bất hạnh. Có sao nói vậy thôi.
Ku Búa
(@ Café Ku Búa)
No comments:
Post a Comment