Người Mỹ dùng danh từ “FAMILY” trong khi người Việt gọi là “GIA ĐÌNH”.
Mời đọc mẫu chuyện dưới đây để tìm hiểu giá trị của “Family” như thế
nào.
Tôi va phải một người lạ trên đường phố khi người này đi qua. Tôi nói: “Ồ xin lỗi”.
Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn thấy cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp, cậu
con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó
ngã chúi xuống sàn nhà. Tôi cau mày nói: “Tránh ra chỗ khác”. Con trai
tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình
đã quá nóng nảy!
Khi đã lên giường, tôi nghe một giọng nói thì
thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình, con
đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa
đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho
con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu
xanh. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn
con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim
bé nhỏ của nó”.
Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường
con trai và quì xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những
bông hoa này con hái cho mẹ không?”
Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy
chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là
mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”.
Thế danh từ “family” có nghĩa gì?
FAMILY = Father And Mother, I Love You.
(GIA ĐÌNH = Ba và Mẹ ơi, con yêu Ba Mẹ.)
Bạn cảm động khi đọc mẫu chuyện nói trên, chắc hẵn rồi!
Mời bạn đọc thêm một câu chuyện có thật khá cảm động khác dưới đây:
Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của anh
ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông
xe. Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay
nó nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết.
Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi
đứa trẻ thấy bố nó… Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay
con đâu rồi?”
Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần.
Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình…., ngồi trước chiếc xe hơi,
anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe….. thằng bé đã viết: “Con Yêu Bố,
Bố ơi!” Ngày hôm sau, người đàn ông tự tử…
Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, hãy chọn YÊU THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và đẹp đẽ.
Đồ vật được sản xuất để SỬ DỤNG và con người được thọ tạo để YÊU
THƯƠNG….Vấn nạn của một phần thế giới hôm nay lại là…. Con người bị SỬ
DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!!
Thêm Hai câu chuyện xúc động về gia đình:
Câu chuyện thứ nhất: Hãy Làm Điều Gì Đó Trước Khi Quá Muộn Màng
Một người đàn ông dừng lại ở cửa tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của
mình. Mẹ của ông ở xa cách đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa tiệm giao
hoa đến tận tay cho bà.
Khi ông bước ra khỏi xe, ông đột nhiên chú ý
đến một cô gái trẻ đang khóc thút thít bên lề đường. Ông hỏi cô gái có
sao không, cô trả lời: “Cháu muốn mua hoa hồng tặng mẹ. Nhưng cháu chỉ
có 75 cents nhưng hoa hồng thì đến 2 dollars.”
Người đàn ông mỉm cười và nói: “Đi với chú. Chú sẽ mua cho cháu một bông hồng.”
Ông mua cho cô bé hoa hồng như đã hứa và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ
mình. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô bé về nhà. Cô bé đồng ý để ông
chở đến chỗ mẹ mình. Cô chỉ cho ông đến một nơi vắng vẻ, phải đến khi
dừng xe lại, người đàn ông mới nhận ra đó là một nghĩa địa. Và cô gái đã
đặt bông hoa ấy lên một ngôi mộ sạch sẽ.
Người đàn ông trở về cửa
tiệm hoa, hủy gói hoa giao và ông ta đã mua hẳn một bó hoa to, lái xe
đến thẳng nhà của mẹ mình, ngôi nhà cách nơi đấy hơn hai trăm dặm đường
đi. Cuộc gặp gỡ cô gái đã cho ông hiểu rằng, nếu hôm nay ông không đến,
có khi ngày mai ông sẽ chẳng còn cơ hội để đến nữa.
Cuộc đời rất
ngắn ngủi bạn ạ. Hãy dành nhiều thời gian để yêu thương và quan tâm đến
những người mà bạn quý mến. Hãy tận hưởng những khoảnh khắc với họ trước
khi mọi chuyện đã quá muộn màng. Không có thứ gì trên đời quan trọng
hơn gia đình cả, bạn nhé!
Câu chuyện thứ hai: Chỉ năm phút nữa thôi
Ở một công viên nọ, một người phụ nữ ngồi cạnh một người đàn ông trên một băng ghế gần sân chơi.
“Con trai tôi đó”, người phụ nữ chỉ vào một cậu bé đang chơi cầu trượt, vận chiếc áo len màu đỏ.
“Cậu bé nhìn mới đáng yêu làm sao”, người đàn ông nói. “Còn kia là con
gái của tôi, cô bé đang chạy xe đạp. vận một cái đầm màu trắng đấy.”
Sau đó, người đàn ông nhìn vào đồng hồ và gọi cô bé. “Con chơi xong chưa, Melissa?”
Melissa nài nỉ, “5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi.”
Người đàn ông gật đầu và cô bé lại tiếp tục chơi đùa cùng chiếc xe như
cô đã mong muốn. Thời gian trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của
mình: “Đi được chưa con?”
Melissa lại nài nỉ: “Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố! 5 phút thôi mà!”
Người đàn ông lại mỉm cười và nói: “Được rồi!”
“Ông quả thật là một con người kiên nhẫn”, người phụ nữ nói.
Người đàn ông mới tiếp lời, “Tommy, anh trai của con bé đã mất trong
một vụ tai nạn giao thông vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở
một chỗ khá gần nơi này. Tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy và
bây giờ tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó. Tôi
đã thề sẽ không lặp lại sai lầm đó với Melissa. Con bé cứ nghĩ nó may
mắn có thêm 5 phút để chơi. Nhưng sự thật đúng ra phải là tôi, mới là
người may mắn khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé hạnh phúc.”
Cuộc sống luôn cần những lần đánh đổi và sự ưu tiên lớn lao nhất luôn
luôn phải là gia đình. Hãy tận dụng thời gian quý báu của mình với những
người mình thương yêu nhất bạn nhé.
Nguồn: www.facebook.com/thuvientuongvan
No comments:
Post a Comment