
Trong cuộc sống này có một số người, bạn giúp họ cả trăm lần họ không có được một lời cảm ơn. Nhưng chỉ một lần không giúp, họ quay ra hận bạn. Bao nhiêu cố gắng nỗ lực bỏ ra vì người khác, thứ bạn nhận lại được không phải là sự chân thành mà chỉ là nỗi cay đắng.
Vị Sư già viết lên giấy 4 phép tính:
2+2=4;4+4=8;8+8=16;
9+9=19
Ngay lập tức, các đệ tử nhao nhao lên:
"Thầy ơi, thầy tính sai một phép tính rồi."
Vị
 Sư già ngẩng đầu lên, chậm rãi nói: "Đúng thế, mọi người đều nhìn thấy 
rất rõ, phép tính này ta đã tính sai rồi. Nhưng 3 phép tính trước tính 
đúng, tại sao không có một ai khen ta mà chỉ nhìn thấy và lập tức chỉ ra
 phép tính sai của ta?"
Đạo lý 100 - 1 = 0
Làm
 người cũng vậy, khi bạn đối xử tử tế với người khác 10 lần, họ có thể 
cũng chẳng nhớ, nhưng chỉ 1 lần bạn làm họ phật ý, họ sẽ nhớ rất lâu và 
có thể phủ nhận hoàn toàn những điều tốt đẹp mà bạn dành cho họ. Đó 
chính là đạo lý 100 – 1 = 0.
Người xưa có câu: Cho một bát gạo 
thành ân nhân, cho một bao gạo thành kẻ thù. Có những người đã quen với 
việc được cho mà dễ dàng quên ơn huệ.
Không phải ai ai cũng hiểu được hai chữ "độ lượng"!
Cho
 dù bạn sở hữu cả chục cái tốt cái hay nhưng chỉ cần có một cái không 
tốt, nó sẽ là cái cớ để xóa sạch sẽ mọi cố gắng nỗ lực của bạn. Cho dù 
bạn dốc hết tâm huyết ra vì người khác, nhưng chỉ một việc không đúng, 
bạn sẽ trở thành tội đồ trong mắt họ.
Trong cuộc sống này có một 
số người, bạn giúp họ cả trăm lần họ không có được một lời cảm ơn. Nhưng
 chỉ một lần không giúp, họ quay ra hận bạn. Bao nhiêu cố gắng nỗ lực bỏ
 ra vì người khác, thứ bạn nhận lại được không phải là sự chân thành mà 
chỉ là nỗi cay đắng.
Nhưng thôi, thói đời là thế, những ai chấp 
nhận được thói đời người đó sẽ giàu có thêm lòng độ lượng và thanh thản.
 Chê bai, oán trách đời thì mọi thứ vẫn không khác đi mà không gian tâm 
thức mình ngày càng thu hẹp lại?
Nửa đời người khi tỏ ngộ
Phân trần sai, đúng mà chi!
Thế gian mọi điều tương đối
Tình ta độ lượng nhu mì ..
Tình ta độ lượng nhu mì ..
Như Nhiên Thích Tánh Tuệ/ Vườn hoa Phật giáo
 
Bài học thật đúng. Em rơi vào trường hợp này 1 lần rồi. Nhưng lúc đó còn trẻ quá, em có thể chơi lại rất đau, nhưng không, chỉ cho người đó thấy được là em làm được nhưng không làm. Ở tuổi này, nhìn cuộc đời dưới 1 nhãn quan nhẹ nhàng hơn nên không còn tức giận như xưa. Giờ người đó hiểu ra,muốn làm hòa, em chỉ bắt tay, cười bao dung, sẵn sàng bỏ qua,nhưng không bao giờ có thể là bạn bè như xưa.
ReplyDeleteGood on you, Brandon!
DeleteNPN