Khi
còn trẻ, người ta ít khi nào có những câu hỏi tự chất vấn bản thân mình vì lý
do thật dễ hiểu: còn bận bịu với “cơm, áo, gạo, tiền”, thì giờ đâu để thắc
mắc đến những chuyện… yêu đương vớ vẩn!
Đến khi về già thì “lực bất tòng tâm”, chỉ lo cho sức khoẻ, ít ai lại nghĩ đến Hạnh Phúc của hai thể xác đã hao mòn vì năm tháng.
Nhiều
người lại có suy nghĩ khác: đây là quãng thời gian quý giá nhất để ôn lại một
cuộc đời nhiều biến cố đã xảy ra.
Có
bao giờ bạn tự hỏi mình một câu “lãng xẹc” về những chuyện đã qua? Thế
nào là Hạnh Phúc?
Ngày
xưa khi mới lấy nhau chàng và nàng có một thói quen, phải nói là rất tự nhiên.
Ai ngủ dậy trước sẽ vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân… trước khi xong việc sẽ
không quên nặn kem đánh răng cho người vào sau.
Chỉ có vậy thôi… nhưng trong giây phút đó Hạnh Phúc rõ ràng đã hiện ra trong đầu cặp vợ chồng trẻ!
Người
chồng đi công tác xa nhà ngày nào cũng nhắn tin cho vợ toàn những chuyện vặt
vãnh:
“Hôm
qua em ngủ có ngon không?”
“Mùa
này trời trở lạnh, em nhớ khoác áo ấm khi ra ngoài nhé!”
“Nhớ
em quá… mai này anh xong việc sẽ về ngay!”.
Người
vợ từ sở làm nhắn tin cho chồng: “Chiều nay em nấu món đặc biệt, anh nhớ về
sớm nhé?”.
Nhận được tin nhắn, anh chồng về ngay… Hoá ra “món đặc biệt” chỉ là bát canh gà nấu với lá giang chẳng khác gì món canh sấu nấu với thịt nạc như mẹ anh hồi xưa vẫn thường nấu!
Bây
giờ cả hai đã về hưu. Có một sáng thay vì order quà sáng do shipper mang lại,
hai ông bà nổi hứng dắt nhau ra tiệm mì tàu ở gần nhà.
Đi
bên nhau và tay trong tay chẳng khác gi Francoise Hardy hát ”… main dans la
main…” trong bài “Tous les garcons et les filles”! Ông thì thầm bên
tai bà: “Không biết ai dắt ai đây?”.
Đó
là một trong những niềm hạnh phúc của tuổi già rất hiếm khi xảy ra khi hai người
đã vào tuổi thất thập.
Họ ung dung chờ đợi một đoạn kết… nhưng không biết ai sẽ là người đi trước. Người ở lại chắc hẳn sẽ suy sụp khi bàn tay xương xẩu không còn nằm yên trong lòng bàn tay lạnh giá của mình.
Có
bao giờ bạn hỏi thế nào là Hạnh Phúc? Tôi chỉ biết trả lời:
*
Đó là những phút giây ngắn ngủi nhưng đầm ấm bên nhau.
*
Đó là cử chỉ ngọt ngào thầm kín giữa hai người.
*
Đó là những âm thanh của sự riêng tư.
Và đó là tất cả Hạnh Phúc của cả một đời người!
Nguyễn Ngọc Chính
No comments:
Post a Comment