Trong
ký ức em có người tên Thọ
Tên
Thọ nhưng hưởng dương thật ngắn ngày
Khi
cầu vai áo lấp lánh bông mai
Anh tử trận lúc vừa lên trung úy
Ngày
xưa thuở ấy em còn nhớ rõ
Tuổi
chúng mình mười bốn với mười ba
Chơi
với nhau tình hàng xóm lại qua
Em
ngày ấy là nụ hoa chưa nở
Mỗi
dịp bãi trường anh đi thư viện
Mượn
sách thật nhiều chia đọc với nhau
Mỗi
người một quyển, chẳng nói câu nào
Em đong đưa võng, anh ngồi dựa cột
Rồi
trở qua em ngồi đọc tiếp theo
Như
người cận vệ đã ký giao kèo
Suốt mấy tháng hè ngày nào cũng vậy
Qua
đệ tam, em vào trường anh học
Tuổi
mười lăm nụ hàm tiếu chớm hương
Ong
bướm vờn quanh mỗi buổi tan trường
Anh
từ đó bỗng hết thân vô cớ
Với
em, anh là người bạn láng giềng
Tình
cảm như anh em, chẳng ý riêng
Nếu
anh nghỉ chơi thì em đành chịu
Anh
chẳng giã từ, em chẳng bận tâm
Thản
nhiên vì chúng ta chẳng nợ nần
Trôi theo dòng đời, đường ai nấy bước
Từ
anh nhập ngũ đến lên trung úy
Đời
chiến binh không ngừng nghỉ quân hành
Em
chẳng còn cơ hội gặp lại anh
Cho
đến một ngày nghe anh tử trận
Anh
chết đi em chỉ buồn năm phút
Buồn
như buồn kẻ vắn số không thân
Không
hiểu sao lúc ấy em vô tâm
Với
người anh đã một thời gắn bó
Có
những chuyện lúc xảy ra không thấy
Khi
về chiều hồi tưởng thấy thương sao
Đến nay
em cũng chẳng hiểu thế nào
Tình anh đối với em ngày xưa ấy
Có
phải anh biết số anh không thọ
Sợ em
thành góa phụ nửa chừng xuân
Nên
để em tự tìm ý trung nhân
Để
khỏi ân hận làm em dang dở
Xin
cám ơn anh những gì anh đã
Làm
cho em lúc vừa tuổi dậy thì
Từ
những mãnh giấy nhỏ viết li chi
Đến
quyển sách dày kèm ảnh Đức Mẹ
Anh tặng em ảnh “Mẹ Hằng Cứu Giúp”
Nên đời em được Mẹ cứu giúp luôn
Quá khứ không may hay hiện tại buồn
Em
lúc nào cũng cậy trông nơi Mẹ
Lòng em lúc nào cũng có anh mãi
Như
bức hình Đức Mẹ ở bên em
Nửa
thế kỷ rồi em vẫn chưa quên
Xin
gởi anh nén hương lòng thương nhớ
Người Phương Nam
Bài Thơ hay đọc thấy buồn ! Tình tuổi dại là tình yêu muôn thuở
ReplyDeleteKhông nói nhiều nhưng mãi ở trong tim! Xưa im lim, nay xế chiều thức giấc
Trách mình xưa sao ta cứ im lìm HTL
Thuở ấy ăn chưa no lo chưa tới
DeleteSống vô tư chẳng nghĩ ngợi chi nhiều
Đâu đã biết gì đến chuyện tình yêu
Nay hồi tưởng mới thấy không duyên nợ
NPN
Cám ơn anh Hàn Thiên Lương.
Chuyện cảm động, đọc xong thấy buồn man mác. Oh…tôi nghĩ tác giả NPN là Phật tử chứ. Thấy đăng phần lớn bài nói về bên Phật.
ReplyDeleteThưa, ba má tôi chỉ thờ ông bà. Ông xã tôi đạo Thiên Chúa, tôi theo đạo chồng nhưng xưa nay rất nhập tâm với triết lý nhà Phật như nhân quả luân hồi. Tôi thườngđăng những bài nói về Phật giáo là vậy.
DeleteCám ơn bạn vẫn thường theo dõi trang nhà NPN. Nếu được xin vui lòng để tên bên dưới comment.
Trân trọng
NPN
Chuyện tình tuổi ngây thơ vẫn để lại trong trái tim tình cảm một thoáng nhớ nhung.
ReplyDeleteTố Kim có sáng kiến hay, thực hiện rất công phu với những hình ảnh đẹp, dễ thương để trình bày cho bài thơ này.
Sương Lam
Cám ơn chị Sương Lam. Tiếc rằng em không làm được video..
DeleteLúc chị Marian Tran còn khỏe, thấy bài thơ có hình ảnh sẵn vậy, chắc chắn chỉ sẽ làm Youtube.
TK
Cám ơn Tố Kim.
ReplyDeleteThơ chuyện nhẹ nhàng, nhưng buồn quá.
Bình.
Anh Bình ơi, đời là một vòng lẩn quẩn vui ít buồn nhiều. Niềm vui thường thoáng qua mau. Nỗi buồn mới thấm thía làm con người trầm tĩnh sâu lắng hơn.
DeleteCám ơn anh Bình rất nhiều.
TK
Một chuyện thơ tình thật hay, cảm động và man mác buồn của tuổi thơ dại, với những hình ảnh thật đẹp và phù hợp với câu chuyện!
ReplyDeleteCảm ơn chị Tố Kim đã cho thưởng thức!👍👏😍
NgànThu
Hồi tưởng chuyện xưa thấy mình sao quá ngây thơ ngờ ngệch. Lúc đó chỉ biết mê đọc sách thôi, có người mượn sách cho đọc thì rất mừng cứ chúi đầu vô đọc ngấu nghiến quên cả thời gian. Nếu như anh bạn không về nhà ăn trưa chắc mình cũng không nhớ là tới giờ ăn.
DeleteCám ơn Ngàn Thu lắm.
TK
Cám ơn chị Tố Kim bài thơ dài thật hay đầy hoài niệm của một cuộc tình thơ với những hình ảnh minh họa đẹp.
ReplyDeleteHồng Thúy
Hồng Thúy ơi, người ta nói quá khứ đã qua, tương lai chưa tới, chúng ta phải sống cho hiện tại. Nhưng nếu không có quá khứ để hoài niệm để vui để buồn thì chúng ta sẽ cảm thấy mất mát hụt hẫng, chơi vơi như không được sống trọn vẹn cho đời mình.
DeleteCám ơn Hồng Thúy.
TK
Tình nhớ vừa dài vô hạn, "Nửa thế kỷ rồi em vẫn chưa quên", vừa sâu vô hạn, "Như bức hình Đức Mẹ ở bên em".
ReplyDeleteTình cảm nhẹ như tơ cùng hình ảnh đẹp tĩnh lặng, "Mỗi người một quyển, chẳng nói câu nào", không gian bình yên, "Em đong đưa võng, anh ngồi dựa cột", thầm có một giao kèo trong suốt mấy tháng hè, "Buổi trưa anh chạy về ăn vội vã / Rồi trở qua em ngồi đọc tiếp theo".
Nhớ lại những năm tháng cũ, những cảm xúc trở về rõ ràng hơn tuy biết rằng, "Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông".
H Yến cảm nhận như mình được tham dự vào câu chuyện.
Hoàng Yến như một tri âm, bình luận bài thơ thật chính xác như thấu rõ tâm tình người viết.
DeleteCám ơn sự ưu ái Hoàng Yến dành cho mình.
TK
Chị Tố Kim ơi,
ReplyDeleteMột câu chuyện với tình cảm nhẹ nhàng trong sáng, được kể lại bằng thơ, kèm theo những hình ảnh đẹp và thích hợp. Tôi không đủ chữ để diễn tả như nhiều AC khác đã từng Mao Tôn Cương (như HY, TV, anh NT Vũ, anh Năng , V Chánh ..... ) mà chỉ biết cảm ơn, cảm ơn tác giả. Tài tình thiệt vậy đó
NTL