Đậu được trồng ở khắp nơi trên thế giới và
có tới trên mười ngàn loại khác nhau. Tuy nhiên các bà nội trợ thường chỉ quen
thuộc với một số ít các loại đậu như là đậu hà lan, đậu tây (cô ve), đậu đen, đậu
đỏ, đậu pinto, đậu ngự, đậu nành...
Hạt đậu nằm trong vỏ dài mà khi chín khô sẽ
nứt ra làm đôi.
Theo các nhà khảo cổ thì đậu được trồng
trước tiên ở các quốc gia Đông Nam Á châu từ cả chục ngàn năm về trước. Nhiều
nơi, đậu được gieo giữa hai luống ngô, vì đậu có thể hấp thụ nitrogen từ không
khí, tồn trữ dưới đất và làm đất giầu thêm chất này để giúp ngô tăng trưởng.
Giá trị dinh dưỡng
Hạt đậu là nguồn dinh dưỡng rất phong phú,
ngon mà tương đối lại rẻ tiền.
Đậu nành cung cấp đủ các loại amino acid
thiết yếu mà cơ thể cần. Đậu có nhiều calci, cho nên các vị tu hành, người ăn
chay có thể sống lành mạnh chỉ với đậu hũ và các loại sản phẩm khác của đậu
nành. Nói chung, đậu có lượng đạm chất cao hơn các các loại ngũ cốc khác
từ hai đến năm lần.
Hạt đậu có nhiều sinh tố nhóm B, nhiều sắt,
kali, rất nhiều chất xơ. Đa số hạt đậu đều có rất ít chất béo và năng lượng,
ngoại trừ đậu nành và đậu phộng lại có nhiều chất béo tốt ở dạng chưa bão hòa.
Đậu có ít năng lượng nhưng chứa nhiều
nước.
Một trăm gram đậu nấu chín cung cấp khoảng
100-130 Calori và 7 gram chất đạm, tương đương với số đạm trong 30 gram thịt động
vật. Đậu nẩy mầm có nhiều đạm hơn đậu nguyên hạt. Khi ăn chung đậu với các loại
hạt, đạm của đậu có phẩm chất tương đương với đạm động vật.
Người Bắc Mỹ và người châu Âu ít chú ý đến
các loại đậu vì phải mất nhiều thời gian để nấu hoặc phải ngâm đậu
trước khi nấu.
Để tiết kiệm thì giờ, dùng đậu chế biến nấu
sẵn đựng trong hộp rất tiện lợi: chỉ cần đổ bớt nước mặn trong đậu hoặc rửa
đậu cho bớt mặn rồi nấu.
Nhưng người Nam Mỹ và Á Châu xem các loại
hạt đậu là một thành phần quan trọng của lương thực.
Ở Châu Mỹ La Tinh, từ Mễ Tây Cơ xuống đến
Trung Mỹ, Nam Mỹ, đâu đâu cũng thấy có đậu đen và đậu đỏ (black and red beans)
trong các bữa ăn.
Ở Ấn Độ, đậu lăng (lentil) được ăn trộn với
gạo và rất phổ biến.
Nhật Bản có loại đậu màu nâu gọi là azuki
được ăn với cơm.
Ở Trung Hoa và Nhật Bản, Việt Nam đậu nành
rất thông dụng trong việc chế tạo tương, chao, tầu hũ.
Hạt đậu nấu chín có thể ăn khi còn nóng
hay để nguôi.
Có thể nấu đậu với thịt, cá hoặc với các
loại rau khác. Đậu nấu chín cũng có thể cho thêm gia vị, nghiền nát rồi quệt
vào bánh mì kẹp để ăn.
Đậu tươi không cần nhiều thời gian để nấu,
nhưng khi phơi khô thì cần ninh nấu lâu hơn. Để rút ngắn thời gian nấu, ta có
thể ngâm đậu trong nước nóng vài giờ cho đậu thấm nước và mềm hơn. Nước ngâm đậu
có thể dùng để nấu món ăn cho thêm hương vị.
Ưu điểm của đậu
1- Đậu chứa một loại chất xơ gọi là pectin.
Chất xơ này có khả năng hút nước và nở ra trong dạ dày khiến người ta có cảm giác
no không thèm ăn. Nó cũng làm chậm tiến trình hấp thụ thực phẩm trong ruột,
giúp bệnh nhân tiểu đường tránh được sự tăng gia quá mau đường huyết, và cơ thể
khỏi phải tiết ra nhiều insulin.
Các loại đậu chứa nhiều pectin có thể giữ
giữ vai trò quan trọng trong sự làm giảm lượng cholesterol trong máu, còn tốt
hơn cả loại cám yến mạch (oat bran).
Trong các loại đậu, đậu nành được xem là hữu
hiệu nhất để giảm cholesterol và triglyceride trong máu.
Nghiên cứu ở Ý và Thụy Sĩ cho thấy là, bệnh
nhân có cholesterol cao, mà ăn nhiều chất đạm từ đậu nành thay thế
cho thịt cá, thì mức cholesterol của họ giảm xuống đến 31%. Kết quả này xem ra
còn tốt hơn tác dụng của các loại thuốc giảm cholesterol đắt tiền bán trên thị
trường.
Bác sĩ James Anderson thuộc Đại học
Kentucky, khuyên bệnh nhân mỗi ngày ăn một cốc đậu pinto nấu chín để hạ
cholesterol.
2- Cũng theo bác sĩ Anderson, ăn đậu thường
xuyên giảm nhu cầu Insulin để chữa bệnh tiểu đường, vì đậu làm đường trong máu
tăng lên rất chậm.
3- Gần đây các nhà khoa học lại mới tìm ra
một tác dụng vô cùng bổ ích của các hạt đậu, đó là khả năng chống ung thư. Đậu
có chứa chất acid phytic, một chất chống oxy hóa rất mạnh. có thể chận đứng tiến
trình ung thư hóa của tế bào.
Ngoài ra, khảo cứu trên một số động vật
trong phòng thí nghiệm cho thấy đậu, nhất là đậu “pea” và đậu lăng
“lentil” có chứa chất ức chế protease là chất có khả năng phòng chống
ung thư da, vú và gan ở động vật. Thử nghiệm ở người cũng thấy tác dụng tương tự
về phòng chống ung thư vú và nhiếp hộ tuyến.
Chuyên gia về ung thư Anne Kennedy cho
chuột ăn một hóa chất gây ung thư, nhưng khi chất ức chế protease được bôi vào
miệng chuột thì ung thư không xẩy ra.
4- Đậu giúp đại tiện đều đặn, dễ dàng vì phẩn
to hơn, mềm hơn, từ đó giảm thiểu được các nguy cơ ung thư ruột già và trực
tràng. Đó là kết quả các nghiên cứu của Tiến sĩ Sharon Fleming, Đại học
Berkeley, California.
5- Một khoa học gia Ấn Độ là SN.
Sanyaldan nhận thấy dân số của người Tây Tạng không thay đổi trong suốt 200
năm. Thực phẩm chính của họ là một loại đậu. Sau nhiều năm tìm hiểu, ông ta thấy
rằng đậu này có khả năng ngăn ngừa sinh đẻ nhờ hóa chất m-xylohydroquinone.
Ông ta thử phụ nữ dùng chất này thì tỷ lệ sinh đẻ giảm hẳn, còn với nam giới
thì chất này cũng làm cho số lượng tinh trùng giảm. Nhận xét này đang được
nghiên cứu kiểm chứng thêm. Ngoài ra có lẽ tác dụng của nó không mạnh bằng các
dược phẩm ngừa thụ tinh hiện có, nên ít ai để ý đến.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức
No comments:
Post a Comment