Thursday, October 19, 2023

Hạnh Phúc Tuổi Không Còn Trẻ Nữa - Sương Lam


Bà hàng xóm người Romanie của tôi mới trở lại nước Mỹ sau hơn 3 tháng về thăm gia đình ở Romania.

Gia đình người hàng xóm này rất dễ thương và thường biếu tôi hoa trái bà trồng ở vườn bà và tôi cũng "lại quả"  lai với trái lê, trái hồng vườn nhà tôi.  Bà mới về nhà mà chịu khó chạy qua nhà tôi để tặng quà kỷ niệm cho tôi và còn hái một mớ nho tươi trồng ở vườn nhà bà cho tôi ăn ngọt miệng nữa chứ.  Thế là tôi phải réo ông xã tôi ra hái một vài trái lê, trái hồng vườn nhà tôi để "lại quả" Bà cho vui tình hàng xóm.

Chàng bây giờ "không còn trẻ nữa" nên tôi chỉ nhờ chàng dùng cái lồng hái trái của Home Depot  để hái trái hồng, trái  Asian pear được trái nào hay trái nấy chứ không dám bảo chàng trèo thang hái lê như những năm trước nữa. Thế mà chàng cũng hái được một mớ hồng và lê đủ để cúng Phật và biếu bà hàng xóm Maria. Giỏi quá!  Cảm ơn ông xã nhé.  Smile!

Mời xem

Youtube Anh Minh hái Asian Pear cúng Phật và biếu hàng xóm

https://youtu.be/wmAUfiCHBu8


Tôi và chàng thỉnh thoảng ra làm vườn hay hốt lá vàng chung với nhau để chụp hình hay quay video cho tôi làm youtube gửi bà con và thân hữu coi cho vui.  

Kỳ này tôi lại là "camera woman" vì chàng là "movie star" chính hái lê chứ tôi sức mấy mà hái nổi những trái lê ở trên cao với cái lồng hái quá nặng. 

Mỗi lần hai đứa chúng tôi bên nhau làm việc gì, tôi thường nhớ đến bài thơ Đôi Dép của bác Hoàng Lê gửi email tặng tôi trước đây. 

Mỗi thứ năm hằng tuần đi họp với Nhóm Sinh Hoạt Người Việt, tôi thường gặp cụ bà  Hoàng Lê năm nay hơn 80 tuổi mà người viết rất quý mến vì tinh thần hăng hái tham gia sinh hoạt của cụ. Cụ không vắng mặt ngày nào dù tuổi già sức yếu.  Cụ đã chia sẻ với người viết bài thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên rất hay và cảm động nói lên tình yêu đơn sơ, khắn khít của vợ chồng gắn bó bên nhau giống như đôi dép dưới đây: 

Đôi Dép  

  

Bài thơ đầu anh viết tặng cho em

Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ

Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi, cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh, nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia.

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít bước song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.

Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải - trái
Như tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung.

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia.

(Nguồn: trích trong bài thơ Đôi Dép của Nguyễn Trung Kiên- Cảm ơn bác HL)

 

Mùa Thu lá bay làm rung động trái tim tình cảm của chúng ta nên người viết xin được chia sẻ cùng các bạn bài thơ này để bạn và tôi cùng được sống một ít  phút giây lãng mạn của tình yêu chồng vợ, để mà cùng khoan dung, tha thứ cho nhau mỗi khi bị “cằn nhằn”, bạn nhé.  Bạn đồng ý chăng? 

Quý ông chắc chắn là yêu thương bà xã lắm rồi, nhưng vì tự ái của quý ông “to như cái nia” cho nên nếu “bị” bà xã  “nhờ giúp đỡ” hay “cằn nhằn” hoặc “khó chịu” chút đỉnh thì xin hãy cứ  làm vui lòng bà xã cho rồi, chuyện gì cũng nên phiên phiến một tí, chiều bà xã một tí,  “galant” một tí, giống như  quan điểm sống của nhân vật ông Hai Hô trong truyện ngắn Phiên PhiếnTuổi Già của tác giả Tràm Cà Mau là “thiên hạ thái bình” ngay.

Thắng tranh luận, cũng chưa chắc mình đã giỏi hơn người, mà giỏi hơn để làm chi? Và cũng chưa chắc ngưòi ta đã chịu cái lý của mình là đúng. Trong tình vợ chồng cũng vậy, nhiều ông nhiều bà tranh hơn thua từng ly, từng tí, cãi vả nhau tưng bừng về những điều không ích lợi chi cho ai cả. Rồi giận nhau, nói nặng nhau, làm nhau đau đớn vì lời nói thiếu tử tế, thiếu lịch sự. Có ích lợi gì đâu. Tranh nhau thắng thua, làm sứt mẻ hạnh phúc gia đình, làm mất đi thì giờ quý báu bên nhau, làm không khí gia đình nặng nề. Đừng bao giờ nói là phải làm cho ra lẽ, không thì hoá "lừng". Hãy cứ để cho chồng mình, vợ mình "lừng" đi, cho họ sướng. Tại sao đi ra ngoài, không dám "lừng" với thiên hạ, mà về nhà lại "lừng" nhau làm chi cho mất vui.”

Những buổi họp mặt anh em bạn cũ, ông không bao giờ bỏ qua, ông nói là không tham dự thì uổng lắm. Ông cho rằng, tuổi già, mà còn gặp lại được bạn xưa, thì không còn gì quý báu hơn. Nằm nhà xem sách, xem truyền hình, đá banh, đâu vui bằng gặp bạn cũ. Gặp dịp vui, thì cứ vui kẻo uổng, biết mình còn sống được bao lâu nữa mà mãi phí ngày giờ chạy theo lợi lộc.

Mỗi khi có ai mời đi đám cưới, tiệc tùng, ông đến đúng giờ, mà thiên hạ tà tà đến trể, ông cũng không bực mình. Bởi người ta quen giờ cao su rồi. Họ có cả trăm ngàn lý do để biện minh. Ông có đến sớm, thì cũng có cái lợi khác, được nói chuyện, gặp gỡ, tâm sự tào lao với những bạn bè mà từ lâu ít có dịp gặp nhau. Cũng vui và quý. Dễ chi có cơ hội thuận tiện để gặp nhau. Đến khi dọn thức ăn ra, không còn cơ hội để nói chuyện nữa, vì ai nấy, lo gắp, lo nhai, không rảnh mà nói chuyện. Khi ăn xong, thì bạn bè vội vã ra về, vì đường xa, vì đêm khuya, vì mệt nhọc. Bởi vậy, ông cứ vui với cái bê bối của thiên hạ, và bằng lòng với câu "Không ăn đậu không phải Mễ, không đi trễ, không phải Việt Nam."

Ông Tư Hô thường nói, tuổi già, cứ phiên phiến với mọi sự, cho khoẻ, cho sướng cái thân già của mình.

(Nguồn: Phiến phiến Tuổi Già của Tràm Cà Mau- Cám ơn tác giả TCM)      

Bạn và tôi đang ở tuổi “không còn trẻ nữa U70, U80 rồi nên cũng cần tìm cách sống hạnh phúc cho tuổi già  như những lời đề nghị của một tác giả không thầy đề tên trong bài sưu tầm dưới đây:

Bí quyết sống Hạnh phúc trong tuổi già  

 

 

Trước tuổi trung niên – Đừng sợ hãi !

 

Sau tuổi trung niên – Đừng tiếc nuối !Hãy tận hưởng cuộc đời lúc nào có thể…

Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối. Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích.

Khi có cơ hội, hãy họp mặt với các Ông, Bà bạn già. Họp mặt không chỉ để ăn uống; mà để tận dụng khoảng thời-gian-chẳng-còn-lại-bao-nhiêu.

Tiền gởi trong Ngân hàng chưa hẳn là của bạn. Khi có dịp cần tiêu, thì cứ tiêu, & hãy đối xử tốt với chính mình vì mình đang mỗi ngày một già đi. Thích ăn gì, cứ ăn! Điều quan trọng là bạn cảm thấy hạnh phúc. Thực phẩm tốt cho sức khỏe – ăn thường xuyên và nhiều – nhưng không hẳn chỉ ăn có thế.Thực phẩm không tốt cho sức khỏe – thỉnh thoảng ăn một chút – không nhất thiết phải tuyệt đối kiêng những thực phẩm này.

Hãy chữa bệnh bằng sự lạc quan. Dù bạn giàu hay nghèo.

 

Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế.Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không nuối tiếc. Hãy để các bác sĩ chăm sóc sức khỏe cho mình, để Thượng Đế chăm sóc cuộc đời và yêu thương mình, nhưng chính mình phải làm chủ tâm trạng mình.Nếu sự lo âu có thể chữa khỏi bệnh cho bạn, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu sự lo âu có thể giúp bạn sống lâu, thì bạn cứ lo âu đi!Nếu lo âu có thể đem đổi lấy hạnh phúc, thì bạn cứ lo âu đi!

Con cái sẽ tự gây dựng nên gia sản của chúng. Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của mình. Thân thể mình – cần chú ý hơn đến sức khỏe, chỉ mình biết sức mình hơn ai hết.

Quỹ hưu trí – tiền do bạn làm ra, nên giữ cho chính mình là tốt nhất.

Người bạn đời – hãy trân quý từng giây phút sống bên nửa-kia-của-mình; rồi một trong hai nửa sẽ ra đi trước. 

TÌNH YÊU LÝ TƯỞNG

Các bạn già – hãy nắm lấy mọi cơ hội để gặp nhau. Cơ hội sẽ hiếm hoi dần với thời gian.

 CÙNG BẠN BÈ, MỖI NGÀY TA HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT

VÀ VUI VẺ VỚI NHAU !!!

Dòng nước không bao giờ chảy ngược lại.Dòng đời cũng vậy, hãy vui sống!

(Nguồn: internet- Không thấy đề tên tác giả) 

Người giữ vườn Một Cõi Thiền Nhàn


Sương Lam

(Tài liệu và hình ảnh sưu tầm trên mạng lưới internet, qua điện thư bạn gử-MCTN 684-ORTB 1113-101823)

Sương Lam

Website: www.suonglamportland.wordpress.com

http://www.youtube.com/user/suonglam

https://www.pinterest.com/suonglamt/

3 comments:

  1. Tố Kim ơi,
    Chúng ta "không còn trẻ nữa" nên vui hạnh phúc gia đình với chồng, với con, với người thân trong gia đình là điều quan trọng nhất bên cạnh việc chăm lo tốt cho sức khỏe cho gia đình, phải không em?
    Anh chị sống vui với hạnh phúc bình dị của mình, hủ hỉ bên nhau. Smile!
    Sương Lam cũng xin chúc Tố Kim và tất cả các thân hữu của Sương Lam cũng sống vui, sống khỏe với hạnh phúc bình dị của gia đình mình nhé.
    Tình thân,
    Sương Lam

    ReplyDelete
  2. ̣Đúng như chị nói, tuổi già mà còn đủ đôi đủ cặp, sớm chiều có nhau là một đại phúc. Còn mong gì hơn nữa. Hạnh phúc bình dị của anh chị là mơ ước của tất cả những người "không còn trẻ nữa". Smile.
    Quý mến,
    TK

    ReplyDelete
  3. Cảm ơn em Tố Kim nhé. Smile!
    Quý mến,
    Sương Lam

    ReplyDelete