Sunday, October 1, 2023

Tại Sao Đạo Lý Suy Sụp? - Ngô Nhân Dụng


Mt chế đ chính tr da trên nn tng gian trá, lc la như thế, sau 70 năm đã sinh ra mt xã hi đo đc suy đi. Chế đ đó còn tn ti, thì không th nào phc hi đo lý. Tiu My đã chn bnh rt đúng: chúng tôi thiếu mt th: Đó là T Do, Dân Ch.


Hành khách mua nhng “đng sèng” bng plastic h gi là “giơ tông, bán qua máy. H nhét đng sèng vào cái khe trên ct quay, ri bước vào, tôi không thy ai gian ln.

Mt bc thư truyn trên mng t c năm nay, chính tôi đã nhn được nhiu ln. Người viết là mt thanh niên Nht đã qua thăm Vit Nam – mt người Vit cũng có th t nhn như thế đ khích đng đng bào. Tác gi ghi li nhng điu đáng bun thy mi ngày: Người Vit không biết xếp hàng. Người Vit chi hay còn hơn hát. Người Vit cúi rp mình trước quyn lc bt công mà chng dám lên tiếng. Người Vit nhìn đâu cũng thy cơ hi đ mánh mung, lc la. Vân vân. V lp tui thanh niên: “… mt thế h, h không còn biết phi tin vào điu gì, thm chí còn không dám tin vào chính mình.”

Gn đây mi thy trên mng mt bc thư tr li. Người ký tên Tiu My gii thích: “Ti sao người Vit tham vt?” Vì đã tri qua nhng ln đói kinh khng, “đói đến đ mt c tình người.” Thí d c th: “Vì mt ký đường, mt cái lp xe đp, vài lng tht người ta t cáo nhau, chơi xu nhau ...”

Đã sng qua nn đói năm 1945, tôi không nghĩ nhng thói ích k, ăn cp, tham nhũng, chiếm đat bây gi là do kinh nghim đói to ra. Nhng k biết và dám “mánh mung, la lc, tham nhũng” chc chưa bao gi nhn đói mt ba.

Năm 1945 hai triu người chết đói, nhưng người Vit vn gi được đo lý. Gia đình tôi chy lon, đi ti đâu cũng được nhng người không quen biết giúp đ, cho ăn, cho nh. Đu năm 1947, có người đã chy vào nhà ly cho tôi mt cái qun, mc quá rng, vì thy mt thng bé 7, 8 tui đi ngoài đường không có qun mc!

Nhưng ngoài chuyn đói, Tiu My còn nhìn thy mt nguyên nhân sâu xa hơn: Người Nht có th t hào, vì “T Do, Dân Ch đã ăn vào máu ca các bn đ các bn ý thc rõ đây là đt nước ca mình... Còn chúng tôi? Chúng tôi chưa thy nước Vit thc s là ca mình. chúng tôi được dy đ tr thành công c ch không được dy đ làm người… chúng tôi thiếu mt th: Đó là T Do, Dân Ch.”

Ti sao T Do, Dân Ch li nh hưởng đến đi sng đo đc mt xã hi? Có l điu d nhìn ra nht là khi người dân không được t do phát biu, ch mt đng chiếm đc quyn s dng báo chí, truyn thông, thì h tha h ăn gian, nói di. Tm gương trước mt đó làm đo đc suy vi.

Các chế đ đc tài có phi nguyên nhân khiến đo lý suy đi hay không? Không nht thiết. Vì nhiu nước tng b cai tr đc tài nhưng người dân vn sng có luân lý.

Th Nhĩ Kỳ đã nhiu ln b đc tài quân phit cai tr, cho đến năm 1983 mi tái lp dân ch. Khi đến nước này ln đu tiên, tôi đã ngc nhiên v tánh lương thin, trng công ích và k lut ca nhng người dân Th bình thường.

Ti thành ph Istanbul, 10 triu dân và rt đông du khách, h thng xe đin không thy người bán vé, cũng không người kim soát vé. Hành khách mua nhng “đng sèng” bng plastic h gi là “giơ tông, bán qua máy. H nhét đng sèng vào cái khe trên ct quay, ri bước vào, tôi không thy ai gian ln.

Mt ln tôi mua cái bánh hình vành khăn, móc my đng xèng trong túi ra đếm, tr cho hai chú bé chng 13, 14 tui. Tôi quay bước đi, ming đang nhai thưởng thc bánh, bng b níu áo gi git li. Mt em bé tr li tôi mt lira, vì tôi đã đưa dư. Chú nhìn biết ngay tôi là du khách. Trong đi chú ch gp có mt ln. Nhưng chú không ly dư mt đng! Đi x t tế vi mi người, dù mình ch gp mt ln trong đi, đó là đnh nghĩa ca con người chính trc, lương ho. Th Nhĩ Kỳ hơn 70 triu dân, năm đó t l tht nghip cũng lên ti 11%, 20% được coi là rt nghèo.

Mt điu đáng khâm phc nht là các trm xe đin cũng như đường xá sch s, không thy mt cm rác; mc dù cũng nhiu người ăn vt hoc hút thuc. Người bán ht d rang nóng luôn luôn đưa thêm mt cái túi giy cm tay đ mình b v, không vt xung đường. Đng ch xe đin trong cơn mưa lt pht, bui ti, tôi đã chng kiến hai thanh niên đi mưa đi tìm cái thùng rác khá xa, mt anh vt đu điếu thuc lá đã tt, mt anh vt v trái cây mi ăn xong.

Mt x khác cũng tng b các tướng lãnh cai tr sau my ln đo chính, là Thái Lan. Mt ln tôi đã sng Salaya, gn Đi hc Mahidol ngoi ô Bangkok, trong my tháng. Đi ngoài đường thy hu như người Thái “rt bt cn,” không ai canh chng trm cp. Có ba, tôi thc dy lúc 2, 3 gi sáng, đi do mt vòng. Đu góc đường ti om, thy my chiếc xe gn máy đ đó, không ai coi. Trong sân người ta cũng đ xe gn máy ngay cng vào. Gn đy có mt tim git i, h phơi qun áo ca khách dưới mái hiên, sau hàng rào thp; ai khua tay vào cũng có th quơ ly đem đi, h không lo. Mt quán ăn, ban đêm ngh nhưng không đóng ca, hu như không có ca, ba b trng trơn. Nhưng trong quán vn thy đ các l tương, t, mung, đũa trên bàn; my cái t kiếng bày các món hàng tp hóa không biết khóa hay không. H không biết lo mt trm, l tht!

Mt ba tôi mua bánh nếp, đng ch bà bán hàng nướng lp lá chui cháy nùi, cm mt t Bangkok Post đem v nhà đc. Lúc 9 gi sáng tôi đi b ra, tr cho bà ch sp báo 20 bt. Bà ch gt đu cm ơn, chng hi mt câu. Trong lúc đng đi, tôi thy mt người đàn ông t hàng ghế ngi ch xe buýt chy ti lc li tìm tòi, ri cm mt t báo ch Thái đem đi. Ri mt người na, cũng nht vi mt t báo ri đi. Bà bán bánh nướng không hi gì c. Chc hai người đàn ông này “mua báo tháng!”

Ngày hôm sau tôi ra sm, cm t báo ri đưa 20 bt cho bà bán thuc lá và ko bánh mt sp gn đó, ra du nh gi cho bà bán báo. Bà y nhn tin, chng thc mc gì c. Đến trưa, tôi đi qua, ch tay v phía bà bán thuc lá. Bà bán báo gt đu, cũng không nói mt câu. Tôi chc là h đã quen, người này thâu tin h người kia và khách đc báo không ai ăn cp. Cui cùng, phi công nhn nước Thái Lan chc mi người không nghi ng nhau tham lam, gian ln. Sng gia nhng người d dàng tin cy nhau như thế, tin tưởng c mt người l, mt người ngoi quc na, k ra cũng hnh phúc tht.

Thái Lan và Th Nhĩ Kỳ chu đng các chính quyn quân phit nhiu năm. Nhng chế đ đc tài đó vn không khiến cho người dân b mt đo lý. H vn sng lương thin, tht thà, tin tưởng ln nhau, tôn trng công ích. Các chế đ quân phit khác li cai tr chuyên chính ca cng sn ch nào?

C hai đu dùng bo lc và gian di. Các tướng lãnh hai nước trên có l không tàn ác và gian trá bng chế đ cng sn. Nhưng ch so sánh v “lượng,” ch tính mc đ cao thp, thì không đ gii thích cnh suy sp đo lý Vit Nam so vi hai nước trên. Điu quan trng là gii quân phit ch dùng bo lc và gian di như các phương tin,” bt đc dĩ. Còn đi vi đng Cng sn thì “đc ác” và “gian trá” nm trong bn cht ca h.

Sau năm 1975, nhà văn Hu Mai t Hà Ni vào Sài Gòn, gp bn cũ là Mai Tho, hai người đã thân nhau trong thi kháng chiến chng Pháp. Mai Tho có ln k vi tôi li Hu Mai, nói rng “các c” không coi vic chiếm được min Nam có gì l. Ai cũng biết trước, M đã ct vin tr quân s cho Sài Gòn, trong khi Nga Xô và Trung Cng tiếp tc đ thêm đi bác, xe tăng cho min Bc, trước sau thế nào h cũng nut trn min Nam.

Điu được “các c” v đùi t khen, hãnh din nht, Hu Mai nói, là h đã “lùa” được tt c các sĩ quan quân lc Vit Nam Cng Hòa vào các “tri ci to!” Ch cn mt cái thông cáo nói lng lơ, v vn, mun hiu sao cũng được. Không cn đưa lính đi lùng, đi bt, không tn mt viên đn, mt cái còng tay nào! Thế mà hàng trăm ngàn “quân đch” t đem mình ti trình din, ri đi mút mùa!

Nhng mưu mo xut qu nhp thn như vy, phi là hng “thiên tài” như Tào Tháo mi nghĩ ra!

Nhưng ti sao các sĩ quan min Nam di dt như vy? Vì đng Cng sn đã m mt chiến dch nói di sut 15, 16 năm, t khi bt đu gi quân vào Nam, năm 1959. H tung ra khu hiu “hòa hp, hòa gii,” mà hàng triu người dân min Nam ngây thơ tưởng tht.

Nhưng miếng đòn gian xo này cũng ch là mt th đon trong mt thi gian, không bao lâu ai cũng thy là b la. V la đo ln gp bi, vĩ đi nht, phi k, là ca H Chí Minh, khi đưa chính sách Stalin và Mao Trch Đông vào áp dng nước ta.

Dân Nga bây gi coi Stalin như mt tên đ t giết chết hàng chc triu người. H Chí Minh luôn nhc đi nhc li: “Bác cháu chúng mình có th lm ch đng chí Stalin không th lm được!” (Đc hi ký ca Nguyn Văn Trn). Lch s Trung Quc ghi các chính sách ca Mao Trch Đông giết my chc triu người vì chết đói. H Chí Minh thì hãnh din nói vi mt nhà báo Pháp: “Tôi không cn viết gì c, vì Mao Trch Đông đã viết hết, đ ri!”

H Chí Minh quyết tâm đưa c nước Vit Nam theo chế đ cng sn. Nhưng đ đt mc đích này, H ch kích thích lòng yêu nước ca người Vit Nam, vi hàng triu thanh niên thit mng. Đó mi là mt “Qu la vĩ đi!”

Mt chế đ chính tr da trên nn tng gian trá, lc la như thế, sau 70 năm đã sinh ra mt xã hi đo đc suy đi. Chế đ đó còn tn ti, thì không th nào phc hi đo lý. Tiu My đã chn bnh rt đúng: “chúng tôi thiếu mt th: Đó là T Do, Dân Ch.”


24/09/2023

1 comment:

  1. Cụ Ngô Nhân Dụng cũng đang lừa độc giả bằng bài viết rất chí lý này.

    ReplyDelete