Pages
- Trang Chủ
- About Me
- Truyện Ngắn
- Sưu Tầm
- Sưu Tầm from 2020
- Góp Nhặt Bên Đường
- Nhạc Chọn Lọc
- Sưu Tầm Sức Khỏe
- NPN's Recipes
- Trang Người Phương Nam
- Cười Ý Nhị
- PPS + YouTube Chọn Lọc
- Những Hình Ảnh Ý Nghĩa
- Thơ
- Thơ from 2020
- Bùi Phương Lưu Niệm
- Trang Anh Ngữ
- Truyện Dài : Về Phương Trời Cũ
- Truyện Dài : Ngày Tháng Buồn Hiu
Thursday, February 20, 2025
Mát Xa Bằng Dao Phay
Người làm ‘đao liệu’ (刀療), tức mát-xa bằng
dao, cho tôi là Elsa, tươi cười cầm hai con dao lớn, kiểu dao chặt thịt.
Những người hành nghề này nói rằng phương pháp mát-xa bằng dao đầu tiên được
các nhà sư thời Trung Quốc thời cổ thực hiện.
‘Đao liệu’ đã hồi sinh ở Đài Loan trong những năm gần đây, và được coi như một cách để đối phó với áp lực cuộc sống căng thẳng
Những lưỡi dao nhắm vào các huyệt đạo, tương tự các loại y thuật cổ truyền Trung
Quốc khác như châm cứu. Song những người hành nghề cũng tin rằng lưỡi dao thép
mang theo một sức mạnh vô hình.
Trước khi bước vào thế giới mát-xa bằng dao 15 năm trước, giám đốc trung tâm
Hsiao Mei-fang đã biên soạn và giảng dạy các liệu pháp làm đẹp và mát-xa kinh
lạc, một loại y thuật cổ truyền khác của Trung Quốc, vốn tập trung vào việc lưu
thông khí huyết trong cơ thể.
Nhưng cô nói rằng cô cảm thấy mệt mỏi vào mỗi buổi tối vì “tinh lực bất hảo”
(năng lượng xấu) từ khách hàng đã truyền sang thông qua những động tác mát-xa
của cô.
“Tôi kiếm được nhiều tiền hơn, song tôi lại bị mất ngủ,” cô nói.
Một ngày nọ, một học viên nói với cô về ‘đao liệu’, trong đó, những con dao thép
là thứ hấp thụ ‘ác nghiệp’ từ khách hàng truyền sang.
Giờ đây, Hsiao nói rằng cô coi mình như một “quỷ lạp nhân” (người săn quỷ), dõi
theo các hành động và nghiệp chướng tiền kiếp trước của khách hàng.
“Đối với tôi, tôi thực sự cảm thấy rõ rệt rằng mát xa bằng dao nhiều lúc giống
như đi bắt ma vậy, cắt đi quá khứ, kiếp trước của khách hàng,” cô nói.
Trước khi mát-xa, khách hàng cử động các động
tác với những đoạn gậy ngắn, được gọi là “vũ trụ côn”, để tạo cân bằng nguyên
khí trong cơ thể. (Louise Watt)
Những con dao thép có tác dụng hấp thụ ‘ác
nghiệp’ từ cơ thể bạn. (Louise Watt)
Mát-xa được thực hiện với hai con dao cùn bằng thép, băm nhanh trên khắp cơ thể khách hàng. (Louise Watt)
Hsiao Mei-fang sử dụng ‘chiêm bốc bản’ để giúp
khách hàng của cô tìm ra hướng đi trong cuộc sống. (Louise Watt)
Louise Watt
Theo: BBC Travel
Link tiếng Anh:
https://www.bbc.com/travel/article/20200601-taiwans-2000-year-old-knife-massage
Wednesday, February 19, 2025
Con Đường Cũ - Đoàn Xuân Thu
Thưa cách đây gần 50 năm, nghĩa là nửa thế
kỷ, nghĩa là lâu lắm rồi, ngày tui mới về với em, nghĩa là em mới cưới tui.
(Hi hi! Xin mở ngoặc ở đây một chút về tiếng
Việt sau nầy trong nước! Tui thường đọc thấy mấy ông nhà báo quốc doanh viết
rằng: Hoa hậu X, Y gì đó cưới chồng?!
Thưa tiếng Việt mà
tui học hồi năm nẳm, Thầy, cô tui dạy rằng: “Trai cưới vợ; gái lấy chồng!” Chớ
tui chưa hề thấy gái cưới chồng bao giờ cả!
Hay là tại vì xa
quê đã lâu, tiếng Việt của tui giờ đã rỉ sét, đã lạc hậu hết rồi chăng? Không
theo kịp với trình độ của những nhà văn thời ôn dịch?!)
Thôi thì cho rằng
em cưới tui đi, để cho tui lên giá một chút… Chớ già rồi cái gì cũng xuống hết
trơn hết trọi hè!
Lấy chồng dạy giáo;
cho dù mình dốt đặc cán mai, hổng biết chữ Nhứt một, đám học trò ra đường gặp
mình, bao giờ cũng giở nón cúi đầu: “Thưa cô! Bộ hổng khoái hay sao?”
Hai là vì tui dạy Sử,
Ðịa… nghĩa là chuyện hồi xưa không hà. Giáo sư Sử Ðịa ai cũng bị bịnh nghề nghiệp,
mê cổ vật; nên cho dù sau nầy em yêu trở thành bà già, già háp, xấu, má hóp da
nhăn! Hề gì? Càng già tui lại càng yêu, càng trân quý! Bộ hổng khoái hay sao?
Hổng thấy Vương Hồng
Sển tiên sinh, chuyên sưu tầm cổ vật, sống với em yêu là Bà Năm Sa Ðéc suốt 4,
5 chục năm mà tình đôi ta vẫn còn nồng như hồi mới cưới hay sao?
Em yêu của tui
thông minh hết sức nhe! Vậy mà bấy lâu nay tui cứ tưởng là em lù khù; ai dè em
vác cái lu mà chạy…
Thưa bà con!
Tết nghe câu vọng cổ
Út Trà Ôn: Gánh nước đêm trăng để nhớ con bồ cũ mà tui từng gánh nước dùm em mấy
trăm ‘đôi’ rồi sau đó em cặp ‘đôi’ với thằng khác!
…Nghe vọng cổ đã rồi
qua nghe tân nhạc:
“Ðêm
nhớ về Sài gòn… thấy phố phường buồn xưa chưa nguôi, những con đường thèm đôi
chân vui, đã bao lâu chờ đợi, đường im nghe quá khứ trong sầu, đường chia ly vẫn
ngóng tin nhau, tình lẻ loi canh thâu…”
Mấy ông nhà nhạc nầy
nhớ Sài Gòn, là nhớ phố nhớ phường; vì xưa tối ngày mấy ổng cứ đi long nhong
ngoài đường, rồi vô quán cà phê nghe nhạc của chính mình viết mà người khác hát
để… “Tiếng nhạc vàng gọi từng âm xưa, ánh đèn vàng nhạt nhòa đêm mưa,
ai sầu trong quán úa…
Ðể... bóng mẹ hiền mờ mờ bên song, mắt người tình một trời
mênh mông, gợi bao nhiêu cho cùng…”
Thưa tui cũng nhớ
Sài Gòn như mấy ổng vậy; nhưng nhớ vì tò mò…
Tui nhớ nhứt là cái
đường Da Bà Bầu mà trên đường đó, ông Nhạc trẻ Trường Kỳ hồi xưa, sau qua
Canada viết báo, từng nói nhà tui ở đấy đó nhe…
Chu choa người ta ở
mấy con đường đẹp và thơ như Duy Tân, Tự Ðức hoặc giàu như ở Tú Xương, người ta
khoe là quá phải. Ổng ở đường Da Bà Bầu mà ổng cũng khoe?
Song, nghĩ cho kỹ!
Mấy ông viết báo phải có cái đề tài gì độc nhứt vô nhị trên chốn giang hồ, bài
viết mới ăn khách, không lo đụng hàng hay chôm của người khác trên web…
Cả ngàn ông ký giả,
chỉ có Trường Kỳ là ở đường Da Bà Bầu thì khoe là cũng phải quá rồi…!
Dà xin tầm chương
trích cú để thỏa mãn cái óc tò mò của một tay nhiều chuyện như tui, Da Bà Bầu hổng
phải là da của bà bầu đâu.
Mà là quán của một
bà tên Bầu (hay đang có bầu) dưới gốc một cây Da.
Bà con miền Nam
mình gọi là cây Da; bà con miền Bắc 54 mình, như ông Trường Kỳ gọi là cây Ða…
Nếu cho ổng đặt tên
thì Da Bà Bầu nó sẽ thành Ða Bà Bầu (để thiên hạ tưởng rằng đàn bà con gái trên
đường nầy ai cũng ôm một bụng bầu hết ráo… thì càng thêm báo…)
(Cây
Da trốc gốc trôi rồi! Em xa người nghĩa đứng ngồi không an. Hay cây Da trước miễu,
ai biểu cây Da tàn… Bao nhiêu lá rụng thương chàng bấy nhiêu! Dù sau 75, cây Da
tàn và chàng đã bỏ nàng, vọt mất tiêu rồi!).
Cây Da thân lớn,
tàn lớn, chống mưa bão phẻ re hè! Nếu cây Da không nằm cạnh bến sông là khó
lòng trốc gốc lắm; nên bà Bầu mở cái quán dưới tàn cây Da nầy vừa mát vừa phẻ
trong cái nóng, bức của cái đất Sài Gòn.
Thưa xa quê từ độ đứt
phim nên bà con mình lúc buồn tình hay đem cuốn phim cũ ra mà chiếu lại…
Mấy tay to mặt lớn,
có trách nhiệm nhiều về cái vụ mất nước nầy thì viết hồi ký để phủi trách nhiệm:
“Hổng phải tại tui! Mà tại Trời xui khiến nên đôi mình mới xa?!”
Còn bà con nào hơi
‘bèo’ bởi con nhà ‘nghèo’, không chức tước danh phận gì ráo thì chiếu lại tuồng
cũ như Vàm Kinh Cũ, nếu em xưa ở gần một bến sông…
Con anh nào dân chợ,
đi đường lộ đá xanh đã quen chưn, thì viết Con Ðường Cũ.
Nên tui cũng bắt
chước quý ông anh viết về con đường tình ta đi, cho nó có tụ, vui với người.
Vui đâu hổng thấy,
tui chiếu phim cũ, vô tình, sót một khúc là bị rầy:
Chẳng qua khi viết
bài về: “Ðề ơi lúc chiều về mình đánh con dê . Mà sao đề lại xổ con kê (tức con
gà) hỡi đề!” tui có nhắc tới đường Trần Hưng Ðạo B mà bị rầy quá xá.
Ông bạn văn của tui
vốn là bà con, cháu chít chừng mấy mươi đời vương của Trần Thượng Xuyên, ở Cù
lao Phố, Biên Hòa! Vì ủng hộ Nguyễn Ánh nên bị nhà Tây Sơn dợt cho một trận lên
bờ xuống ruộng. Ðại Phố điêu tàn phải chạy về Chợ Lớn làm ăn buôn bán tiếp.
Vừa là tác giả vừa
là độc giả mà thằng chả khó dàng trời mây đi.
Giả bắt lỗi là tui
viết Trần Hưng Ðạo B là hổng có được.
Con đường nầy là do
‘Vi Xi’ nó đặt ra năm 1976; hổng phải thời mình, nên ảnh hổng có chịu…
Trần
Hưng Ðạo B nầy là cái đường Ðồng Khánh, thời Việt Nam Cộng Hòa mình, chạy từ đường
An Bình mút chỉ vô tới Chợ Lớn.
“Tui sanh đẻ ở đó
nè ông Nội!” Ảnh nói với tui như vậy đó bà con ơi!
Anh muốn đem tên
con đường xưa em đi, đường Ðồng Khánh, vô bài viết của tui mới được. Bạn bè mà!
Muốn là chiều!
Thế là tui lại tầm
chương trích cú từ ông Vương Hồng Sển, ông Bình Nguyên Lộc tới ông Sơn Nam.
Toàn là những ‘bồ’ kiến thức về đường phố Sài Gòn mà ngộ cái là… hổng có ông
nào sanh đẻ tại Sài Gòn hết ráo?!
Ông Vương Hồng Sển
dân Sóc Trăng! Ông Bình Nguyên Lộc dân Ðồng Nai, Biên Hòa (Lộc của ổng là con
nai đó bà con ơi)! Còn ông Sơn Nam (không ở trên núi) mà tuốt miệt Gò Quao, Rạch
Giá!
Thưa trở lại thời
Tây chiếm đóng! Sài Gòn và Chợ Lớn bị ngăn cách bởi một vùng đầm lầy. Từ Sài
Gòn vô Chợ Lớn, đi đường Route Haute (Ðường Cao) tức đường Hồng Thập Tự, chạy
trên đồi cao, nối với Route Basse (Ðường Thấp), chạy ven đầm lầy, tức đường
Nguyễn Hoàng vào những năm 60.
Mãi tới ngày Mùng 9
Tháng Chạp năm 1913, Tây lục lộ mới xây xong con đường thứ hai, đặt tên là Ðại
lộ Sài Gòn- Chợ Lớn băng qua vùng đầm lầy…
Cuối năm 1916, Ðại
lộ nầy đổi tên là Ðại lộ Galliéni, tên một viên tướng Tây có công trạng với Thực
dân Pháp vừa mới đi chầu ông bà ông vải.
Ðại lộ Galliéni bắt
đầu từ đại lộ Bonnard (tức đường Lê Lợi, trước chợ Bến Thành), chạy tới đường
An Bình, nối với đường des Marins, tên thời Tây, sau đó chánh phủ mình đặt tên
là đường Ðồng Khánh!
(VC không khoái Vua
Ðồng Khánh nhà Nguyễn nên đổi tên khúc đường nầy là Trần Hưng Ðạo B) để tiếp tục
đi vào Chợ Lớn.
Do đó nếu anh bạn
văn Tàu lai của tui hổng chịu tên Trần Hưng Ðạo B thì anh cự tụi nó! Sao lại
quay qua cự tui hè?
Thưa tụi nó bây giờ
đặt tên đường phố lôm côm lắm! Tui đâu có dám binh mấy cái chuyện ngu ơi là ngu
nầy đâu.
Chớ hồi xưa chánh
phủ VNCH mình đặt tên đường đâu ra đấy, lớp lang thứ tự, hợp lý chớ đâu có loạn
xà ngầu như bây giờ…
Chẳng hạn từ Bến xe
Miền Tây vô Chợ Lớn trước, mình có Hồng Bàng, An Dương Vương, Triệu Ðà… Bà Triệu…
rồi thì có Lý Nam Ðế, Triệu Quang Phục…
Cứ thế vào càng gần
trung tâm thì càng gần hiện tại như Lê Lợi, Lê Lai, Nguyễn Trãi…
Nhà Nguyễn mới vãn
hát không lâu, lại càng gần trung tâm hơn nữa như: Nguyễn Hoàng, Minh Mạng, Tự
Ðức cùng chư tướng như Võ Tánh, Ngô Tùng Châu, Lê Văn Duyệt…
Các bến sông thì có
Vạn Kiếp, Hàm Tử… lớn nhất tên Bạch Ðằng… Nơi mà quân ta đã thủy chiến mấy trận
làm Tàu phù… phù mỏ hết ráo!
Thưa! Tên đường là
chuyện lớn, chuyện quan trọng, chớ không phải là chuyện giỡn chơi. Vì nó có cất
giữ biết bao nhiêu là kỷ niệm của những người con xa quê, viễn xứ như chúng ta.
Anh bạn văn, đường
Ðồng Khánh, hỏi tui Tết nầy có về Sài Gòn ăn Tết hay không?
Tui trả lời: “Tui
chỉ về khi nào không còn đường Trần Hưng Ðạo B nữa mà phải là đường Ðồng Khánh
mới được!”
Chi vậy? Vì tên đường
năm cũ, tui mới quen, mới thuộc, mới biết đường lại nhà anh, kiếm tiền lì xì và
nhậu chơi…
Còn cầm bằng tên đường
cũ mất rồi vẫn không phục hồi trở lại, mà tui ham vui về, sợ đi lạc, bị xe bắt
chó bắt thì tội nghiệp cho con vợ của tui lắm nhe!
đoàn xuân thu
melbourne
Vội Hay Không Vội - Người Phương Nam
Không vội làm sao kịp chuyến
tàu
Cơ hội trong đời có được bao
Ta không muốn vội, đời bắt vội
Không vội thì e lỡ chuyến tàu
Lỡ chuyến tàu đời sẽ về đâu
Bao nhiêu dự tính buổi ban đầu
Trong phút chốc đều tiêu tan
cả
Bài toán đời phải tính lại
thôi
Lỡ chuyến tàu mọi sự đổi thay
Tại ta hay mệnh số an bày
Ta đã vội phải đâu không vội
Nhưng rồi rốt cuộc chẳng tới
tay
Biết đâu như thế mà lại
hay
Biết đâu trong rủi có cái may
Thua keo này ta bày keo khác
Lỡ chuyến này ta đợi chuyến
mai
Thời cơ chưa tới hãy cứ chờ
Chuyện đời vốn chẳng dễ như
mơ
Miễn đừng quan trọng hóa sự
việc
Vội hay không vội cũng tới bờ
Người Phương Nam
Tâm Hồn Tôi Và Dân Tộc Tôi - Bình Thanh Nguyễn
Trong một tùy bút gần đây, tôi có viết: “Tâm hồn người Việt Nam, không ai hiểu thấu nổi!” Quả có như vậy. Nhất là sau khi qua Mỹ định cư, tôi có dịp sống cận kề người Việt hải ngoại hơn nữa. Nhớ lại quãng thời gian làm biên tập viên cho một đài truyền hình nói tiếng Việt ở địa phương, tôi được đọc rất nhiều báo online…Chủ trương chính của mạng truyền thông bên này là chống Cộng Sản. Có nhiều bài viết rất cực đoan, tuy cũng có bài phân tích sâu sắc và khoan hòa, nhưng nói chung hầu như không thể nào dung thứ cho người Việt Cộng Sản sau ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Tuesday, February 18, 2025
Tôi Sướng Hơn... Elon Musk Và Ông Trump
Từ khi ông Trump lên làm tổng thống, bao sự đổi thay. Người khen không thiếu, người chửi mắng cũng không phải là ít. Và dĩ nhiên cái người theo phù tá ổng là Elon Musk cũng bị cuốn theo cái vòng xoáy này.
Lúc ông Trump bị bắn hụt vào tai, Elon từ chàng ủng hộ bên đảng
Dân Chủ đã xoay trục và lên tiếng ủng hộ ông Trump một cách nhiệt tình. Không
chỉ bằng lời nói, mà hàng trăm triệu dollars được đổ vào cuộc bầu cử năm rồi.
Có thể nói 1/3 số tiền đóng góp cho uỷ bang vận động là từ ổng, và ông ấy đóng
góp 50% vai trò vào sự thành công để ông Trump bước chân vào lại nhà trắng.
Và để có một sự thay đổi từ thượng tầng của chính quyền trung ương, ông Trump cho Elon đi theo gần như mọi cuộc vận động, đồng thời manh nha ý tưởng về một bộ mới, mà sau này chúng ta biết được, nay gọi là DOGE.
Lúc ấy, chẳng một đối thủ chính trị nào để ý đến cái sáng kiến này cả. Họ không tin là chén cơm mà họ được ăn từ nguồn tiền thuế, đang và sẽ bị đập bể. Ăn quen bén mùi đã thành một tập tính của những chính trị gia không sống mà chỉ dựa vào mỗi lương, mà phải là những mối lợi đi kèm theo đó.
Và khi cái bộ mời (DOGE) do ông Trump nghĩ ra được đi vào thực tế, thì cơn địa chấn bắt đầu rung chuyển toàn bộ hệ thống chính trị đất nước to lớn này.
Bây giờ, ông Elon Musk từ một ông tỉ phú được khen ngợi giỏi kiếm tiền thì thành một kẻ tội đồ (của một số người).
Họ chửi ông không sót một từ nào. Nguyền rủa không trật một phát nào. Trả thù không sót một mưu mô nào.
Số phận ông ấy từ chỗ chỉ có vài vệ sĩ đi kèm, thì giờ bao
quanh ông ấy là một đội ngũ những đặc nhiệm tinh nhuệ nhất mà nước Mỹ có thể có
để bảo vệ một yếu nhân.
Ông ấy không được tham dự một cuộc vui hay ăn một món từ bên ngoài, nếu chưa qua một quy định kiểm tra gắt gao. Không ai được biết vị trí ông ấy ở đâu, tối nay ngủ nơi nào, và mọi sự giao tiếp đều bị hạn chế một cách nghiêm ngặt.
Khi có bất kỳ một phán quyết từ toà dừng công việc lại,
thì có những câu nói y chang bên Việt Nam được những người ghét tung ra:
- Elon, mày chỉ là 1 thằng bán xe điện. Hãy trở lại nơi mày
xuất phát.
Đời tư Elon bị lật tung. họ nói ông ta là du học sinh từ Nam Phi. Qua Mỹ cũng chẳng học hành bao nhiêu. Nhờ trời thương cho cái tài hơn người mà thành tỉ phú, chứ chẳng có bằng cấp cao. Rồi vận may xui khiến, thành người có tiếng nói chỉ dưới một người mà trên hàng vạn người.
Thậm chí, có thuyết âm mưu là ổng mới thực sự là người đang điều khiển đất nước này. Mỹ đang có những bất đồng với Nam phi về một số vấn đề. Nên nghe giang hồ đồn thổi là chính phủ Nam Phi đang cho lục tung cái hồ sơ lúc Elon hồi còn ở trong nước để làm vũ khí điều đình với Mỹ.
Chờ xem.
Trong khi ấy, sản lượng xe điện bán ra sụt giảm, không chỉ Mỹ mà còn ở Châu Âu vì ông Trump đang có chính sách dùng xe xăng, mà bơm xăng không giới hạn nữa!
Không những thế, ông còn bãi bỏ nhiều chính sách về năng lượng xanh, vốn là thế mạnh của công ty Tesla mà nếu ông Trump không lên làm tổng thống, thì con số tài sản ông ấy có thể có lên đến gấp đôi hiện nay một cách dễ dàng.
Chuyện còn dài lắm.
Với biết bao những lời bỉ ổi, xấu xa từ những con sói trên đồng
hoang đang gào rú vì mất miếng ăn, cùng những thiệt hại nặng nề do ủng hộ ông
Trump, sống không yên một ngày, ngủ bờ ngủ bụi, ngủ trên nền đất với cái chăn
quấn quanh người, thì liệu Elon được cái giống gì mà phải chịu muôn vàn sự khổ
sở đến thế?
- Danh tiếng ư?
- Tiền tài ư?
- Sự trọng vọng từ người đời ư? ...
Không, ổng có tất cả những sự ấy. Đâu cần thêm để được gì mà
còn bị ngàn vạn người ngoài kia xem là kẻ thù.
Trong khi ấy, Elon chỉ có một cái code vào cửa cái cơ quan
nào ông ta kiểm tra, còn các toà nhà mà ông Trump không cho phép thì ông ta
cũng như người khác, không được vào.
Làm gì, ông ấy cũng phải trình báo trước. Ông Trump gật đầu
mới được làm. Vậy ai đang thực sự điều khiển ai đây?
Chụp cái hình ở phòng bầu dục mà tức khắc thành tổng thống thì khối vạn người đã được làm điều ấy, chứ không chỉ nước Mỹ có 45 người từ 1776 đến nay. Đúng là hữu danh vô thực rất chính xác trong trường hợp này.
Vậy mà cũng có người hùa theo cắn xé thì tôi cũng lấy làm lạ. Cũng như ông Trump, già chừng đấy rồi, vinh hoa phú quý không thiếu gì rồi. Ham làm tổng thống mà chi để những người không hiểu chuyện nguyền rủa, để những kẻ không có cái đầu chống đối? Ăn không ngon, ngủ không đủ giấc. Khổ còn hơn con ở làm công nhận tiền lương tối thiểu.
Sáng nay, có anh comment nói tôi là đứa chỉ là thằng bán
hàng trên mạng, chứ có giỏi giang gì mà bày đặt làm chính trị chính em, nói
chuyện thế giới? Và dĩ nhiên là những bài viết của tôi dạo gần đây gây cho nhiều
người với những sự phật lòng.
Nhưng dẫu sao tôi cũng ... sướng hơn ông Elon Musk, thậm chí sướng hơn cả ông Trump. Tôi cơm ngày hai bữa vài đồng. Tiền bạc thì đủ tiêu đủ xài. Ai ghét tôi thì cùng lắm họ xả khí dăm câu cho hả cái tức trong người, chứ tôi có đi bộ long rong ngoài đường cũng chẳng ai thèm giết, chó cũng không thèm sủa. Tiền bán hàng, một năm tôi thêm được 2 ngàn lời thì tôi biết là đã giúp được THÊM người các nơi. Mà không bán được thì khỏi, để thời gian đó đọc sách, viết bài, trang trí nhà cửa. Tôi chẳng phải lo kinh tế, với các chính sách nhà nước hay tẩy chay làm hao hụt thu nhập cá nhân. Tối tôi muốn đi ngủ lúc nào cũng được. Mệt thì 9 giờ lăn phèo ra ngáy. Phởn lên thì ngồi coi phim, đọc sách rồi ngủ lúc 1-2 giờ sáng. Chẳng ma nào thèm dòm ngó mình. Sáng thức dậy lúc nào cũng được, không bị ai kiểm tra, hay phàn nàn...
Đâu như ông Trump mà có đứa nó comment:
- Này, cho hỏi cái lão này có ngủ không vậy? Chứ tao đi ngủ đêm qua thấy lão đang thao thao bất tuyệt với đám phóng viên ở Washington DC; Sáng mở mắt ra thì nghe nói lão ấy đang Florida gặp ai đó rồi. Lão là người hay tinh vậy? Làm tổng thống vậy thì có cho tiền cũng chẳng ham.
Ông Elon Musk cũng vậy thôi. Ngày xưa ổng ... làm tình với
ai cũng được. Giờ thì họ rình mò xem ai là người ổng sẽ ngủ đêm nay. Đến con
cái ổng cũng phải được bảo vệ đến tận giường ... Sống vậy thì thà chết sướng
hơn. Chẳng ham.
Thật lòng, nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Mà nói ông Trump, ông Elon vì đất nước quên mình, hy sinh mọi sự thì họ bảo mình dựa hơi, ăn theo, thấy người sang bắt quàng làm họ, theo voi hít bả mía, bám váy đĩ mà ngửi mùi nước hoa...
Mà cứ so sánh giữa cuộc sống tôi với mấy ổng, tôi thà như hiện nay lại thích hơn.
Còn ai nói tôi nịnh nọt để được lợi hay viết bài theo định
hướng thì giúp tôi một chuyện thôi: Đến nhà tôi cho thuê, nói mấy đứa ở trọ trả
tiền nhà cho tôi đúng ngày tháng có được không vậy? Còn có dăm đứa nợ tội cả
năm chưa trả thì tôi cho luôn chứ không trông mong là sẽ đòi được rồi đó.
Giúp tôi được vậy thì tôi sẽ kính trọng người đó còn hơn ông
Trump, ông Elon luôn. Bởi 2 ông đó có cho tôi đồng xu bạc cắc nào đâu mà tôi phải
quan tâm chi cho nhức đầu...
Còn vì sao mà tôi ủng hộ dù có những điều tôi không thích từ hai ông ấy ư?
Đơn giản thôi!
Vì nếu để cái bà thích cười hô hố kia lên làm tổng thống thì
tương lai đất nước này toang hoang. Tương lai con cái anh chị bị ảnh hưởng; chứ
như tôi, cái thằng vợ con không có, chó mèo không thích nuôi thì việc gì
tôi phải ... xoắn cho người ta ghét?
Hiểu không vây?
Little Saigon, USA 🇺🇸 xin nhận nơi này làm Quê Hương ❤️ | TÔI SƯỚNG HƠN .. | Facebook