Có người đùa rằng, khách Tây khi đến Việt Nam phải... đi học võ
trước khi ra đường. Câu nói đùa đó xuất phát từ nỗi sợ hãi của người ngoại quốc
khi bị "giăng bẫy từ bề" từ giao thông lộn xộn cho đến tệ nạn "chặt
chém", lừa đảo, móc túi.
Đối với người nước ngoài, giao thông nguy hiểm ở Việt Nam được ví như "sát
thủ thầm lặng". Nỗi khiếp đảm của họ khi bước chân ra đường phố ở các
thành phố lớn là dòng xe cộ quá đông, quá nhiều xe máy.
Ôtô xe máy chung một làn đường mà người ta ví von kiểu hạt lạc kẹp hạt vừng.
Thêm vào đó đường đi lại quá hẹp, người tham gia giao thông thường không dừng
đúng vạch sơn. Đó là chưa kể tới việc nhiều tuyến đường trong phố cổ, đèn đỏ
dường như chẳng có mấy tác dụng khi đường nhỏ, giao nhau nhiều, các phương tiện
cứ thế chạy qua khi không thấy bóng cảnh sát giao thông ở đâu.
Người
nước ngoài ví mỗi lần băng sang đường giữa dòng xe cộ nườm nợp ở thủ đô là một
cảm giác phiêu lưu, mạo hiểm mà họ chưa từng được "trải nghiệm" ở nước
mình. Và trong cuộc phiêu lưu ấy, họ có thẻ trở thành nạn nhân của một vụ tai nạn
giao thông bất kỳ lúc nào.
Hai khách nước ngoài đi bộ đứng
lại và nắm tay nhau thật chặt do các phương tiện khác không chịu nhường đường
hay đi chậm lại.
Ví
dụ điển hình nhất là vụ ông Blankenstein (46 tuổi, quốc tịch Hà Lan) bị xe đâm
vì tuân thủ luật giao thông Việt Nam vào ngày 23/9/2013, trên đường Bùi Thị
Xuân, P.Bến Thành, Q.1, TP.HCM.
Lúc
đó, ông Blankenstein sang đường tại khu vực có vạch kẻ trắng, dành cho người đi
bộ. Khi ông Blankenstein ra đến giữa đường thì bất ngờ bị một chiếc xe máy lưu
thông theo hướng Bùi Thị Xuân về Cách Mạng Tháng Tám với tốc độ cao tông phải.
Lực tông quá mạnh khiến ông Blankenstein văng xuống đường. Tiếp đó, một xe máy
khác lưu thông hướng ngược lại không kịp xử lý tình huống bất ngờ nên tông mạnh
vào nạn nhân.
Vị khách nước ngoài bị đâm liên
tiếp khiến bất tỉnh.
Hai
cú tông liên tiếp đã khiến ông Blankenstein bị thương khá nặng, nằm quằn quại
trên đường trong đau đớn. Điều đáng nói, mặc nạn nhân nằm đau đớn trên đường,
chủ phương tiện đâm đầu tiên thản nhiên cho xe tháo chạy khỏi hiện trường, chỉ
còn chủ chiếc xe đâm thứ 2 đã ở lại phối hợp với người đi đường đưa nạn nhân đi
bệnh viện cấp cứu.
Chị Nguyễn Thị Hằng, một người bán hàng trên phố cổ cho hay, chị đã chứng kiến không dưới một lần cảnh người nước ngoài khi sang đường bị xe máy đâm phải dù đi đúng luật. Họ hầu hết đều là khách du lịch hoặc người mới sang Việt Nam, chưa hiểu rõ về tình hình giao thông lộn xộn của Việt Nam.
Có lần, chị Hằng còn nghe thấy 2 cô gái sau khi suýt đâm vào một ông Tây còn
quay sang nói với nhau: "Bọn Tây đi ngu... như bò, sang đường mà
cứ cắm đầu đi không nhìn 2 bên". Trong khi đó, người nước ngoài nọ đã
đi đúng làn dành cho người đi bộ.
Trước nỗi ám ảnh của người ngoại quốc về giao thông ở Việt Nam, nhiều người
thậm chí còn nói đùa: Tây sang Việt mà muốn an toàn khi ra đường thì phải trải
qua khóa huấn luyện đặc biệt như "vẫy tay" thật lực để người đi đường
để ý, làm biển hiệu cầm sang...
Cứ
gặp Tây là "chặt chém" từ đầu tới chân
Có
một sự thật mà bất kỳ người nước ngoài nào từng sống ở Việt Nam một thời gian đều
hiểu rõ, đó là chính cái mác "ông Tây", "bà Tây" khiến họ
luôn trở thành đối tượng bị "chặt chém" từ đầu tới chân theo đúng nghĩa
đen. Cắt tóc bị "chém", đánh giày cũng bị "chém".
Gia
đình anh Jimmy (Anh) lần đầu tiên đi tour mở đến Việt Nam và ghé Hội An vào năm
2012. Một lần, anh vào tiệm cắt tóc trên đường Trần Phú cạo sơ cái đầu bóng
láng của mình. Chỉ mất vài phút nhưng sau đó anh phải trả 200.000 đồng, trong
khi thực tế dịch vụ này cho người Việt chỉ khoảng 30.000 đồng.
Khách
du lịch nước ngoài dù mua hàng hóa gì, đi đâu cũng bị “hét” giá trên trời.
Thậm chí, ngay cả
những người đánh giày cũng tụ tập thành tốp để dễ bề bắt chẹt, chặt chém du
khách ngoại quốc. Hễ thấy du khách nước ngoài, nhóm đánh giày lao tới, cúi
xuống chỉ vào chân rồi dùng lọ keo ấn vào giày... Sau vài động tác, người đánh
giày giơ tay ra hiệu và đòi bằng được vài trăm nghìn của khách mới chịu đi.
Theo
nhiều người dân khu phố cổ, hiện tượng người đánh giày bắt chẹt khách du lịch
nước ngoài khá phổ biến, nhưng không ai dám nói vì sợ "tai bay vạ gió".
Và
dịch vụ khiến người nước ngoài phải "lột trái túi" nhiều nhất chính
là ăn uống ở nhà hàng. Ngày 26/3/2013, một nhóm du khách gồm 7 người (4 người
Nhật và 3 người Việt Nam) vào quán Hương Việt. Với 6,1kg tôm kẹt (tôm hùm loại
nhỏ); 3,5kg cua; 1,7kg mực, hàu… nhóm du khách trên phải trả 16,6 triệu đồng.
Sau khi tiếp nhận phản ánh của nhóm du khách, đoàn kiểm tra liên ngành du lịch
và dịch vụ Vũng Tàu đã tiến hành xác minh, bên cạnh việc xử phạt quán ăn Hương
Việt, chủ quán còn phải bồi hoàn lại cho nhóm du khách 4,8 triệu đồng.
Các thủ đoạn "chặt chém" khách nước ngoài hiện khá phổ biến ở các
quán ăn Việt. Khi khách gọi món, họ thường không mang thực đơn ra; hoặc thực
đơn ghi mập mờ để gian lận số lượng và chất lượng. Khi tính tiền, nếu khách
thắc mắc thì nhân viên mang ra một thực đơn khác với giá cao gấp nhiều lần ban
đầu. Khi khách phản ứng, nhân viên quán tỏ thái độ hung hãn, đe dọa khiến nhiều
du khách sợ mà ngậm bồ hòn làm ngọt.
Đi bộ thì nguy hiểm,
xong nếu người nước ngoài muốn đi taxi cũng phải đối mặt với hiểm họa bị taxi
dù chặt chém. Điển hình là vụ việc 3 vị khách nước ngoài (quốc tịch Anh, Mỹ) bắt
chiếc xe taxi dán logo Hồng Minh BKS 29A-94449 đi từ đầu phố Hàng Đào sang số 9
Mã Mây (đoạn đường dài khoảng 1km) nhưng lái xe taxi “dù” đã lấy tiền cước lên
tới 245.000 đồng
Tình trạng taxi móc túi khách
nước ngoài vẫn xảy ra, dù lực lượng chức năng đã có những biện pháp chấn chỉnh.
Phát
hiện tài xế “chặt chém” giá cước, những hành khách này đã chụp lại biển số xe
và hình ảnh của lái xe, sau đó nhờ lễ tân khách sạn báo đến đường dây nóng của
Sở VH-TT&DL.
Sau
gần 1 ngày rà soát các hãng taxi trên địa bàn, vào 4 giờ 30 phút sáng 20/3, lực
lượng Thanh tra giao thông đã phát hiện và tạm giữ xe taxi “dù” tại khu vực gần
ga Hà Nội. Thừa nhận về hành vi sai trái của mình, lái xe Hoàng Triệu Quý (SN
1971) đã ký vào biên bản vi phạm và cùng lực lượng thanh tra mang tiền trả lại
cho 3 du khách nước ngoài.
Tệ nạn "chôm chỉa", lừa gạt
Ngoài
nỗi sợ giao thông và "chặt chém", khách Tây đến Việt Nam cũng thường
phải thủ theo vài "ngón" đặc biệt để đề phòng tệ nạn ăn cắp vặt, móc
túi, lừa gạt. Những kẻ xấu rất dễ lợi dụng sự cả tin và bất đồng ngôn ngữ của
người nước ngoài để thừa nước đục thả câu.
Có thể kể ví dụ gần đây nhất là vụ một nhóm trộm cắp làm trò nhảy múa để chôm đồ của khách nước ngoài vào ngày 5/2. Phát hiện vợ chồng anh Natthachat Sanyaphan (SN 1970, quốc tịch Thái Lan) đang ngồi trước số nhà 30 Nguyễn Hữu Huân, có để túi xách đựng máy ảnh, nhóm trộm cắp tiến sát để "tác nghiệp". Bọn chúng đã nói chuyện và nhảy múa để thu hút sự chú ý của vợ chồng anh Natthachat Sanyaphan nhằm tạo sơ hở để 1 đối tượng lấy trộm chiếc túi xách và trốn thoát.
Cơ quan điều tra sau đó đã bắt giữ Bùi Văn Anh (SN 1985, ở Lạc Thủy, Hòa Bình), Nguyễn Thị Hồng Nguyên (SN 1983, ở Hà Nội) Nguyễn Tiến Dũng (SN 1966, ở Hà Nội), Nguyễn Thị Hạnh (SN 1975, ở Hoài Đức, Hà Nội) và đang truy bắt những đối tượng còn lại.
Một
trong số những khu vực mà người nước ngoài dễ trở thành "mục tiêu" nhất
chính là phố cổ Hà Nội vì đây vốn là nơi tập trung đông du khách ngoại quốc. Và
hễ bước chân ra ngoài, họ sẽ bị "quây kín" bởi những người bán hàng
rong, mà trong số đó, thường trà trộn kẻ xấu, lừa bịp, trộm cắp vặt.
Cuối
tháng 7/2012, một số trang mạng đưa tin về một cô gái người Scotland là nạn
nhân của một vụ lấy trộm hộ chiếu ở phố cổ Hà Nội. Cô kể, chỉ vừa cầm hộ chiếu
trên tay đã bị mất.
“Ai
lấy hộ chiếu của tôi vui lòng trả lại hoặc chỉ cho tôi cách nào lấy được. Tôi sẽ
đưa thật nhiều tiền” - cô gái vừa khóc vừa giơ cao tờ 100 đô la Mỹ.
Ngay
sau đó, một phụ nữ khoảng 35 tuổi bước đến khều nhẹ cô gái ngoại quốc và chỉ tấm
hộ chiếu ở trên nắp capo chiếc xe hơi đậu gần đó. Cô gái kiểm tra kĩ càng lại tấm
hộ chiếu của mình rồi đưa cho người phụ nữ ấy một tờ 100 USD Mỹ. Câu chuyện về
tấm hộ chiếu... 100 đô la Mỹ cho thấy thực trạng đáng báo động về tình hình trộm
cắp của người nước ngoài ở Việt Nam.
Một phụ nữ ngoại quốc bị người
bán hàng rong đeo bám
Đến
Việt Nam, người nước ngoài còn rỉ tai nhau, rằng du lịch ở phố cổ Hà Nội, nên
tránh xa mấy người bán hàng rong, để không phải mua đồ giá cắt cổ, cũng như
tránh bị móc túi. Cảnh giác hơn, thay vì đeo sau lưng, họ lại đeo balô... về
phía trước ngực để khỏi phải bận tâm, sợ mất đồ.
Những ví dụ kể trên quả thực là câu chuyện buồn không chỉ với người nước ngoài mà cả với phần lớn người dân Việt Nam, những người luôn mong muốn và hy vọng làm đẹp hình ảnh đất nước mình trong mắt bạn bè thế giới.
Nếu như gặp chuyện không may lần đầu tiên, người nước ngoài có thể sẽ dễ dàng bỏ qua bởi có lẽ họ cũng đã lường trước một số bất tiện khi đến một đất nước khác.
Hèn chi du khách đến VN chỉ có 1 lần , không dám trở lại !
ReplyDelete