Có một nữ sĩ định cư ở hải ngoại tìm đến cầu kiến Hòa thượng Diệu Pháp. Cô ta tự giới thiệu về mình:
– Thưa Ngài, con là luật sư, vừa rồi con tiếp nhận một vụ án ly hôn
rất kỳ lạ của một người phụ nữ họ Triệu, cô dung nhan mỹ lệ, đoan
trang, nhưng thần sắc hết sức tiều tụy. Cô thỉnh cầu chúng con giúp cô
ly hôn với chồng. Lý do là chồng của cô quá vũ phu hung bạo.
Chúng con thụ lý vụ án này rồi, liền hẹn gặp ông Lý, tức chồng của
cô. Khi diện kiến chúng con bật ngửa, vì thấy chồng cô khuôn mặt rất
hiền lương phúc hậu. Ông thuộc loại người nho
nhã, có tác phong, không hề thô tháo, hung dữ như cô vợ tả. Sau khi
chúng con kể ông nghe cô vợ khăng khăng đòi ly hôn rồi, vẻ mặt ông đầy
xót thương lo lắng cho cô vợ lắm. Ông không ngừng khẩn cầu, xin chúng
con giúp đỡ, tìm cách khuyên giải cô vợ giùm. Ông nói ngàn vạn lần không
thể ly hôn. Bởi vì tinh thần và thể xác vợ ông đang liên tục gặp phải
sự tàn hại của những kẻ ác độc mất tính người. Do vậy mà tinh thần vợ
ông bị hoảng loạn và phát sinh ra ảo giác. Nếu như mà ly hôn, ông lo cô
vợ sẽ khó bề sống được, vì không có ông kề bên chăm sóc…
Sau đó ông thuật lại toàn bộ cuộc đời của vợ mình. Kể rõ từ nhỏ đến
giờ cô đã gặp phải những bất hạnh gì. Thú thật sau khi nghe kể về vận
mệnh bi thảm của nàng, toàn thể luật sư đoàn của con đều chấn động, kinh
ngạc không dứt. Chúng con rất thông cảm cho sự kém may mắn của gia đình
họ. Rất muốn tận lực giúp đỡ họ. Nhưng mà bất kể chúng con nỗ lực hòa
giải thế nào, cô vợ cứ khăng khăng nói: “không ly hôn thì không được!”.
Trong tình huống này, chúng con bó tay hết cách. Vì vậy con tranh thủ
kỳ nghỉ phép, đi đến đây để thỉnh giáo Ngài. Thiếu phụ mỹ lệ đó sao lại
có số mệnh long đong trớ trêu như thế? Cô có thể cải đổi phần số rủi ro
của mình không? Tinh thần cô có thể hồi phục tốt không? Xin Sư phụ khai
thị?
Sau đó, nữ luật sư kể vắn tắt cho Hòa thượng nghe những gì vợ chồng kia gặp phải.
Ông Lý và cô Triệu quê ở Hương Cảng hiện đang định cư ở Canada. Họ là
đôi bạn thanh mai trúc mã suốt từ thời tiểu học đến cao trung, tùy theo
tuổi tác ngày một tăng mà tình cảm hai bên phát triển sâu đậm. Ông Lý
thì ôn nhu nho nhã, cô Triệu thì xinh đẹp đoan trang. Thật là một cặp
trời sinh.
Sau khi tốt nghiệp cao trung thì ông Lý cầu hôn cô Triệu, nào ngờ cô
buồn thảm bật khóc, nói là mình không có tư cách gả cho ông. Hỏi mãi Lý
mới biết được chân tướng.
Vào lúc cô Triệu tám tuổi thì phụ thân mất, mẹ tái hôn. Lúc cô Triệu
14 tuổi thì bị cha dượng hung bạo cưỡng hiếp, mẹ cô dù biết, cũng đành
bấm bụng chịu để mặc cho cha ghẻ trường kỳ cưỡng hiếp nàng suốt mấy năm
ròng, mãi tận đến nay. Ông Lý nghe xong thập phần phẫn hận, và cảm thông
sâu sắc, nên nhất quyết cứu người yêu thoát khỏi tổ quỷ.
Cha ông Lý kinh doanh hãng giày, gia cảnh rất giàu, ông Lý giấu nhẹm
chuyện cô Triệu bị bố dượng làm nhục, thú thực tình yêu của mình với ba
mẹ và ngỏ ý muốn đưa cô Triệu qua Canada cùng học tiếp đại học và hai
người sẽ kết hôn sau khi tốt nghiệp.
Cha mẹ ông Lý thương con và quý tình yêu sâu nặng của cả hai, nên
đồng ý cho họ được như nguyện. Tốt nghiệp đại học rồi, bọn họ kết hôn và
tự mình mở một tiệm giày kinh doanh. Không bao lâu thì sinh ra một bé
trai khả ái. Cả nhà họ đang sống hạnh phúc thì trời bỗng nổi phong ba.
Con trai họ mới tám tuổi thì bị bắt cóc, họ giao nộp mấy mươi vạn tiền
chuộc rồi, thì phát hiện nó bị giết chết, bỏ thây ngoài dã ngoại.
Cái chết của đứa con cưng khiến hai vợ chồng chấn động, thống khổ đến
tận cùng. Nhất là cô Triệu, đã lâu rồi mà niềm đau không nguôi, tinh
thần khó hồi phục. Nhưng họa vô đơn chí, năm sau, toàn bộ xe container
chứa đầy hàng hóa của họ bị cướp sạch, khiến họ túng bấn kinh tế trọng
đại. Nhưng vận rủi vẫn chưa kết thúc.
Một buổi tối năm thứ ba, lúc họ đang chuẩn bị đóng cửa tiệm, thì
trước cổng đột nhiên có một xe tải to dừng lại, từ trên xe nhảy xuống
sáu tên thổ phỉ hùng hổ xông vào trong tiệm, chúng không nói năng gì,
bắt hai vợ chồng dán kín mồm miệng và trói lại. Sau đó chúng chất hết
hàng hóa cướp được lên xe, lột sạch tiền bạc và trang sức của họ. Điều
khiến người ta phẫn nộ nhất là, bọn họ đã thay nhau cưỡng hiếp cô vợ
trước mặt chồng.
Từ đó trở đi, tinh thần cô Triệu hoàn toàn suy sụp, cô luôn hoảng
loạn, thường phát sinh ảo giác, cứ một mực cho chồng mình là kẻ ác,
chuyên bạo hành, cưỡng hiếp, đánh đập cô, nên kiên quyết đòi ly hôn với
chồng.
Nữ luật sư kể xong. Bèn thỉnh giáo Hòa thượng:
– Cô Triệu kiếp trước đã tạo ra những nghiệp gì mà đời này số khổ quá như vậy? Xin Sư phụ giảng cho chúng con nghe.
Những người ngồi tại đấy đều chấn động khi nghe qua câu chuyện thê
thảm này. Thật không tưởng tượng được một phụ nữ yếu đuối như thế lại
phải đón nhận những tổn thương họa hại liên tục xảy ra cho tinh thần và
thể xác như vậy. Khó mà oán trách trời già bất công!
Lúc này Hòa thượng thở dài nói:
– Cô gái đó kiếp trước là nam nhân X, gia cảnh bần cùng, cha mẹ mất
sớm, từ nhỏ đã phải đi ăn xin, rồi chăn dê cho địa chủ. Sau đó do không
chịu nổi sự ngược đãi của những kẻ mất tính người, X bèn trốn đi phiêu
bạt khắp nơi rồi sống bằng nghề trộm cắp.
Đến khi trưởng thành thì X làm thổ phỉ, đánh người cướp nhà, bắt phụ nữ hiếp dâm, không ác nào mà không làm.
Một lần X đi cướp trong thôn, nhìn thấy một phụ nữ mỹ lệ, X liền bắt
trói chồng nàng, cưỡng hiếp cô vợ ngay trước mặt chồng. Liên tục mấy năm
sau, X vẫn thường đến ức hiếp làm nhục, đôi vợ chồng nạn nhân vì quá
khiếp sợ sự hung hãn của X, đành cắn răng chịu nhục mà sống.
Đến đời này, thổ phỉ X chuyển sinh làm cô gái họ Triệu, người cha
dượng tàn bạo cưỡng hiếp cô liên tục nhiều năm liền, kiếp trước chính là
thiếu phụ xinh đẹp từng bị X làm nhục, nay đã chuyển thể đầu thai, tìm
kẻ thù báo oán.
Đến như con cô Triệu bị giết, hàng hóa bị cướp, cô bị các tên lưu
manh làm nhục, luân phiên hãm hiếp, tất cả đều là báo ứng tội ác kiếp
trước của cô. Vì vậy mới có câu: “Muốn biết nhân đời trước, nhìn quả thọ
đời này. Muốn biết quả đời sau, nhìn nhân gieo đời này!” Bởi vì lưới
trời tuy lồng lộng nhưng một cọng lông cũng khó thoát!
Cho dù hiện đời kẻ làm ác có trốn được pháp luật trừng phạt, thì cũng
không trốn được luật nhân quả, phải đền trả ác nghiệp mình đã tạo.
Trong kinh Phật thường nói: “Nhân quả báo ứng như bóng theo hình, cho dù
trải qua trăm kiếp ngàn đời, những điều đã tạo ra không hề mất”…Điều
này khuyên răn chúng ta phải hết sức cẩn thận “các điều ác chớ làm,
siêng làm các điều lành”.
Nghe Hòa thượng Diệu Pháp nói, không ai là chẳng tin phục. Mọi người liên tục tán thán nhân quả báo ứng không sai.
Lúc này có người thắc mắc hỏi Sư phụ:
– Cô Triệu đời trước làm thổ phỉ tạo nhiều tội ác dẫy đầy, đời nay vì
sao có thể gặp được người chồng tình thâm nghĩa trọng như thế?
Mọi người có mặt đều hưởng ứng, ngưỡng vọng chờ câu đáp của Hòa
thượng. Sư phụ từ tốn kể: Một đêm nọ, sau khi đánh cướp xong, trên đường
quay về sơn trại, tên X gặp một đồng nam áo quần lam lũ, toàn thân bị
thương, đang bi ai khóc lóc. Chứng kiến cảnh này, tên X mủi lòng nhớ lại
thời thơ bé, mình cũng từng khốn khổ như thế, do vậy mà thông cảm xót
thương. X hỏi thăm thì biết đồng nam kia đang chăn trâu cho địa chủ, vì
để trâu đi mất nên bị đánh tàn độc và uy hiếp nói nếu không bồi thường
thì ông ta sẽ báo quan bắt cha hắn đóng gông bỏ tù!
Tên cướp nghe nói sinh lòng trắc ẩn, đưa cho thiếu niên một số tiền
lớn, dặn dò hãy trích tiền này ra bồi đền giá trâu cho chủ. Phần còn dư
thì đưa cha mẹ làm vốn buôn bán kiếm sống.
Đồng nam nhận tiền xong, liền hướng thổ phỉ dập đầu tạ ân, cảm kích đến rơi lệ, phát thệ rằng:
– Đời sau xin làm trâu ngựa báo đáp ân cứu mạng…
Thiếu niên ấy nay chính là chồng của cô Triệu. Vì lý do này mà bất kể
cô Triệu gặp hoạn nạn như thế nào, thậm chí có yêu cầu ly hôn, anh Lý
trước sau vẫn thủy chung không chịu lìa xa, không chán nản bỏ bê và luôn
thương yêu bảo vệ cô là vậy đó.
Những lời giải thích dịu dàng của Sư phụ như vầng dương xua tan mây mù thắc mắc trong lòng mọi người.
Sư phụ nói tiếp:
– Người ta bình thường không biết Phật pháp, không hiểu rõ luật báo
ứng nhân quả như bóng theo hình, nên cứ mê lầm tạo tội, cảnh phát theo
tâm. Nếu như cô Triệu có thể tiếp nhận Phật pháp, thì mọi phiền lụy sẽ
tiêu như băng tan dưới ánh mặt trời, có thể giải quyết tận gốc, đoạn dứt
căn nguyên tai họa và bất hạnh.
Nếu như cô Triệu có thể đến chùa, học Phật pháp. thọ giữ ngũ giới,
hành thập thiện, hằng ngày cung kính tụng một bộ kinh Địa Tạng, niệm
Phật đem công đức hồi hướng cho các chúng sinh đời trước mình làm tổn
hại, siêng hành trì như vậy bền bỉ, thì túc nghiệp sẽ được tiêu trừ. Về
sau vận mệnh có thể chuyển tốt.
Nữ luật sư nghiêm túc ghi chép những lời Sư phụ dạy vào sổ, mọi người
đều thở ra nhẹ nhõm. Tin rằng cô Triệu đáng thương kia sẽ nhanh chóng
thoát khỏi vận mệnh bi đát nhờ vào sự tu sửa của bản thân.
Trích Báo ứng hiện đời
Cư sĩ Quả Khanh
Cư sĩ Quả Khanh
Hạnh Đoan dịch
NHÂN QUẢ BÁO ỨNG TƠ HÀO KHÔNG SAI, MỘT MẢY LÔNG BỤI TRẦN
CŨNG KHÔNG THOÁT. NGHIỆP THIỆN ÁC LUÔN THEO TA NHƯ BÓNG THEO
HÌNH. VẬY VÌ SAO CHÚNG TA KHÔNG NGHĨ ĐẾN ĐIỀU TỐT, NÓI ĐIỀU
TỐT VÀ LÀM ĐIỀU TỐT?
XIN HÃY THƯỜNG NIỆM A DI ĐÀ PHẬT.
No comments:
Post a Comment